Sau Khi Tham Gia Show Sinh Tồn Cùng Anh Trai Đỉnh Lưu

Chương 4: Vì em mà tới


Sinh Tồn Nơi Hoang Dã Kỳ 2 (V): Đoàn sinh tồn một mùa hoàn toàn mới @ Chu Mạt Lê @ Tần Diệc Đàm @ Lục Minh Tự @ Ôn Tiên @ Lâm Tân Mông, Lục Dạng. Đi theo #Sinh tồn hoang dã #tới một hành trình sinh tồn đầy kích thích và tốt đẹp~

Weibo của chương trình công bố khiến phần lớn dân tình xôn xao.

Ngoại trừ nhân khí diễn viên của Chu Mạt Lê, mọi người mong chờ nhất là hai vị khách mời mấy ngày trước mới ở trên bảng hot search xé nhau là Tần Diệc Đàm và Lục Minh Tự.

【Hóng hóng! Kỹ năng sinh tồn của ông xã đẹp trai toàn năng @Chu Mạt Lê! 】

【 Có phải mọi người đều giống tôi chờ màn đánh nhau của Tần Diệc Đàm và Lục Minh Tự trong chương trình không? 】

【Minh Tự Minh Tự, gương mặt sinh ra vì giới giải trí! Chờ mong một Lục Minh Tự hoàn toàn mới! 】

【Khó hiểu, Lục Minh Tự ở thảm đỏ mắng người, không tôn trọng người tham dự mà vẫn có show để đi? Vậy mà anh trai nhà tôi lại không có? Không hiểu.jpg】

【 Lục Minh Tự lý tưởng nhân gian, siêu cấp vô địch chờ mong chương trình tạp kỹ của anh trai! Giá trị nhan sắc của anh gi.ế.t em gòi! 】

……

Ba ngày sau, tiết mục chính thức phát sóng.

Tổng có sáu người tham gia, ba nam ba nữ. Nam có Chu Mạt Lê nam chính bộ phim sắp phá nhiệt 《Lạc Phong Hoa Mậu 》, Tần Diệc Đàm ra mắt từ show tuyển tú sau đó ra mắt solo, và Lục Minh Tự 5 năm trước dựa vào một ca khúc mà bùng nổ.

Nữ ngoại trừ người qua đường thuần tuý như Lục Dạng, còn có Lâm Tân Mông trước đó không lâu nhờ một bộ phim chiếu mạng chủ đề thanh xuân vườn trường mà có chút nhiệt, và Ôn Tiên ra mắt nhóm nhạc nữ vị trí Center nhà nhà đều biết.

Lâm Tân Mông trọng sinh trở về, biết được Chu Mạt Lê sẽ tham gia chương trình tạp kỹ này, cũng tìm quan hệ theo vào đây, hai người dần dần thân thiết với nhau, hỗ trợ nhau biến show sinh tồn thành show hẹn hò yêu đương.

Một đám cư dân sau khi nhìn thấy còn hô hào ngọt lắm ngọt vừa!

Sinh tồn hoang dã quay ở một rừng cây hoang dã ven biển.

Sóng biển đập đá ngầm, mực nước lên lên xuống xuống, có thể nhìn rõ đáy biển, ánh nắng nhu hòa từ trời cao xanh thẳm chiếu vào lá cây, khiến cho cây cối càng thêm xanh biếc ướt át.

Tổ công tác của chương trình đang sắp xếp thiết bị, chuẩn bị cho việc phát sóng.

Trần Tố cùng Lục Dạng làm ba điều quy ước, đặc biệt dặn dò cô lúc phát sóng cái gì có thể nói cái gì không thể, nên làm gì không nên làm gì.

Anh ta lảm nhà lảm nhảm nói hơn mười phút, Lục Dạng lễ phép gật đầu, “Vâng” một tiếng.

Lần đầu tiên Trần Tố thấy Lục Dạng, anh ta cũng muốn kéo cô vào công ty, nhưng sau khi qua lại vài lần, anh ta lập tức từ bỏ ý định .



Có giá trị nhan sắc, nhưng… đầu óc dường như không bình thường

Mang một Lục Minh Tự cũng đã đủ sốt ruột, nếu lại thêm một người nữa……Vừa nghĩ đến, Trần Tố liền muốn thành Mạnh Khương Nữ khóc đổ trường thành.

Nhưng mà, bây giờ anh ta cảm thấy Lục Dạng không quá giống hồi trước.





Cụ thể là điểm nào, anh ta không rõ.

Cách đó không xa, Lâm Tân Mông đang treo nụ cười ôn nhu trên môi chào hỏi nhân viên công tác của tổ tiết mục, bên tai lại truyền đến tiếng nói nho nhỏ của người bên cạnh.

“Ai vậy, cô bé kia xinh quá! Là minh tinh à? Sao tôi chưa từng thấy qua?”

“Không phải, cô bé là em gái của Lục Minh Tự, Lục Dạng, cũng là khách mời tham gia chương trình. Nhưng mà cái giá trị nhan sắc này cũng nịnh mắt quá đi, tôi nghe người khác nói cô bé không hề trang điểm, trực tiếp dùng mặt mốc đó.”

“VL! Gien nhà học Lục tốt vậy à? Nhan sắc của Lục Minh Tự đã nghịch thiên rồi, không ngờ em gái cũng không hề thua kém, tổ tiên nhà bọn họ có phải thần tiên hay không!”

……

Lục… Dạng?

Lâm Tân Mông giương mắt lên, trong lòng vô cùng căng thẳng.

Chỉ thấy một cô gái mặc áo thun quần đen cùng với một chiếc áo khoác mỏng, bình tĩnh ngồi một chỗ, phía sau cô là rừng cây xanh um tươi tốt, màu xanh thẫm như điểm xuyết cho làn da trắng nõn nà, vừa nhìn đã biết là một gương mặt xinh đẹp, tinh xảo.

Lâm Tân Mông nói một câu xin lỗi, sau đó nhấc chân đi về hướng Lục Dạng, càng đến gần, đáy lòng cô ta càng thấy khó tin.

Vậy mà Lục Dạng không phải giả mặt mộc!

Mà là thật sự để mặt mộc!

“Ở trên chính là những việc cần lưu ý……” Trần Tố đang cùng Lục Dạng tính toán những thứ không thể nói không thể làm, thấy Lâm Tân Mông vô duyên vô cớ đi đến, anh ta ngẩng đầu nhìn về phía cô ta.



Lâm Tân Mông chịu đựng sự chấn động trong lòng, nở một nụ cười tự cho là tiêu chuẩn: “Thầy Trần, chào thầy, em là Lâm Tân Mông.”

Đánh giá năng lực trong ngành của Trần Tố luôn rất tốt, lời nói có sức nặng.

Nếu đổi lại là một người đại diện khác, với tính cách của Lục Minh Tự, chắc chắn đã sớm bị ném đá không thấy hình người rồi, đừng nói là lên được vị trí đỉnh lưu như ngày hôm nay.



Trần Tố đánh giá người vừa tới, váy trắng phối giày trắng, mái tóc đen dài óng mượt buông trên vai, thoạt nhìn rất thanh thuần giản dị.

Anh ta đã tìm hiểu qua khách mời tham gia chương trình, cũng biết được bối cảnh của Lâm Tân Mông.

Trần Tố gật đầu với cô ta.

Lâm Tân Mông nhìn về phía Lục Dạng, ra vẻ vui mừng nói: “Lục Dạng, không ngờ còn có thể gặp cậu ở đây! Thật tốt quá!”

Lục Dạng nâng mí mắt, nghi hoặc nhìn cô ta: “Cô là?”

Lâm Tân Mông xấu hổ, nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, nhỏ giọng chậm rãi nói: “Tôi là Lâm Tân Mông, chúng ta học cùng một lớp hồi cấp ba.”

Lục Dạng như nhớ ra gì đó “À” một tiếng, “Vậy à, đã lâu không gặp.”

Nói đến đây, Lục Dạng mới nhớ, đúng là cô có cùng Lâm Tân Mông học cùng một trường cấp ba.

Tiểu thuyết gốc có từng miêu tả một đoạn đơn giản, trong một lần họp lớp, có người so sánh Lục Dạng thanh danh bị huỷ hoại và Lâm Tân Mông tiền đồ rộng mở.

“Sau khi tốt nghiệp cấp ba tôi học Đại học Điện ảnh, chưa từng gặp lại cô.”

Lâm Tân Mông cười cười, tiếp tục nói: “Không ngờ cô cũng tham gia chương trình này, hy vọng lúc ghi hình chúng ta có thể hỗ trợ lẫn nhau, nếu cô cần gì, cứ đến tìm tôi.”

Lục Dạng có lệ trả lời: “Ừ, được.”

Lâm Tân Mông thoáng thấy Chu Mạt Lê đến, không nói thêm nữa, Lục Dạng cũng được yên tĩnh.

Trần Tố quét mắt nhìn Lâm Tân Mông đi tới gần Chu Mạt Lê, ở giới giải trí quan trọng nhất là các mối quan hệ, anh ta tất nhiên biết Lâm Tân Mông có ý đồ gì.

“Quan hệ của em và cô ta tốt lắm hả?” Trần Tố hỏi Lục Dạng.

Lục Dạng thoải mái nói: “Ba năm cấp 3, 1 năm rưỡi trước cô ta đều xếp nhất cả năm, anh biết vì sao về sau cô ta không phải nữa không?”

Trần Tố: “Vì sao?”

Lục Dạng: “Vì em tới.”

Trần Tố: “……”

Hai người cạnh tranh vị trí top 1 của năm, sao có thể có quan hệ tốt.