Anh đang chuẩn bị tinh thần ăn đòn thì bỗng nhiên… được cứu rồi sao?
Anh ngẩng đầu lên nhìn thử, trông thấy bóng lưng cao lớn của Long Tam hiện rõ mồn một ngay trước mắt!
Lần đầu tiên anh cảm thấy bóng lưng của Long Tam đẹp đẽ tới vậy!
Còn đám người đang vây quanh hóng hớt đều mắt tròn mắt dẹt ngơ ngác nhìn!
Ai cũng trợn mắt há hốc mồm vì kinh ngạc!
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Nhất là ba người Triệu Khoát, vẻ tươi cười trên mặt họ đều trở nên cứng đờ.
Chuyện tới nước này rồi mà Trương Minh Vũ vẫn thoát được sao?
Hai gã vệ sĩ đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt nghiêm trọng. Tiếp đó, bọn họ đồng loạt xông lên tấn công Long Tam!
Hai người tung đấm cùng một lúc, một trái một phải chặn đường thoát thân của Long Tam!
Trương Minh Vũ vội vàng mở to mắt quan sát.
Anh cũng rất muốn biết anh ta sẽ giải quyết như thế nào!
Bấy giờ, Long Tam cũng bắt đầu cử động!
Anh ta đột nhiên lao thẳng tới gã vệ sĩ đứng bên phải!
Tức tốc tung ra một đấm đánh ngã đối phương!
Cùng lúc đó, gã vệ sĩ bên trái cũng tới gần. Long Tam nhấc chân đá một cú vào gáy gã ta!
Bịch!
Gã vệ sĩ gào ầm lên vì đau đớn, cơ thể nặng nề nện thẳng xuống đất!
Toàn bộ quá trình kéo dài chưa tới năm giây!
Hự!
Tiếng hít khí lạnh dồn dập vang lên!
Tất cả mọi người đều không dám tin vào cảnh tượng trước mắt!
Trương Minh Vũ cũng ngạc nhiên không nói nên lời!
Đơn giản… vậy sao?
Cả hội trường lặng ngắt như tờ!
Ba người Triệu Khoát đã hoàn toàn choáng váng, không còn tâm trí nào để ý tới gương mặt be bét máu của mình!
Chung Tử Kính cũng khiếp sợ!