“Mặt ảnh lúc đó tức cười lắm, hình như phát hiện ra trò của tụi này nên..”
“Sau này ổng tự đi rót nước luôn chứ.”
Jade cười. Percy nghiêm túc với hai tên quỷ sứ này không thể chung sống yên lành bên nhau, giống như mâu thuẫn giữa Gryffindor và Slytherin, không thể điều hòa.
“Việc kinh doanh của chúng ta khá tốt.” Fred chỉ vào ông Zonko “Ông chủ từng viết thư ngỏ ý bỏ mối sản phẩm của chúng ta đấy. Tiếc là đồ quá ít thôi.”
“Đúng thế. Nếu không vì đang đi học thì có lẽ buôn bán và thu món hời lớn nhỉ.” George bắt đầu mơ mộng.
Jade nhìn bọn họ than thơ, chợt đầu lóe lên “Nếu như chỉ vì số lượng, hay là chúng ta tìm thêm người làm đi.”
“Nhân công? Sẽ cần nhiều tiền đúng không?” Fred nhíu mày.
Jade cười bí hiểm “ Chúng ta có thể lợi dụng công thức để thu hút cổ phần, đây gọi là hình thức đầu tư cổ phần kinh doanh. Giống như các cậu tìm ông chủ kia hợp tác, chúng ta cung cấp công thức, ổng bỏ vốn, phụ trách chế tác. Lợi nhuận thì ví dụ chúng ta chỉ cần 40%. Nhưng nếu lượng tiêu thụ tăng cao thì lợi nhuận không giảm bớt.”
“Ý của bồ là…” Hai anh em tròn xoe hai mắt, thông được điều gì.
“Chúng ta chuyên tâm đi học, tiếp tục nghiên cứu, sau đó bán các công thức và cách chế tác cho người ta. Thế là không chỉ có thể kiếm tiền, lại còn rất nhiều tiền, còn không lo hành tồn trong tay quá nhiều. Một hòn đá trúng ba con chim, đáng thử không?”
“Nhưng sau khi mấy ông chủ đó biết được công thức, lỡ họ không hợp tác nữa thì sao?” George có chút lo lắng hỏi.
“Không đâu!” Fred kiên định “Em nghĩ xem, nếu sản phẩm chúng ta giờ tốt thế này, sau này chúng ta còn nhiều đồ tốt nữa đấy. Cần gì một chút lợi ích mà tổn hại đến mối quan hệ đôi bên chứ. Đúng không Jade?”
“Không sai! Fred nói đúng đấy. Những đồ sau này chúng ta nghiên cứu không lo thiếu tiền đâu.”
Chốt lại, nhóm ồn ào nhất cái thế giới phù thủy này đã thành lập công ty trong tiệm Giỡn Zonko ấy.
Fred và George lập tức liên hệ ông Zonko. Ông chủ đối với đề nghị của họ hài lòng, đồng ý chi cho họ 40% lợi nhuận. Có điều yêu cầu cứ hai tháng lại thêm sản phẩm mới, còn lợi nhuận có thể kết toàn vào cuối tuần. Suy xét đến chuyện họ còn bận học, Jade đẩy lùi xuống thành nửa tháng 1 lần.
Hai bên hài lòng và kí hợp đồng. Ông Zonko còn cẩn thận đi Bộ phép thuật để đăng ký, khiến hai anh em yên tâm. Lần hợp tác đầu tiên thuận lợi. Nhóm họ giao ra công thức đầu tiên, là biến đổi đũa phép.
Thời quan trôi qua rất nhanh, đảo mắt cái là qua một tháng. Hai lần kết toán lợi nhuận làm hai em em ăn mừng lớn, càng dồn sức vào phần nghiên cứu. May mà họ còn dành thời gian để huấn luyện Quidditch, chứ không Jade không biết sẽ bị kéo đến tầng hầm nào, bị thử đủ loại sản phẩm..
Mà ngay lúc này, Halloween sắp gõ cửa…
Hai người kia đã chế ra một loại mặt nạ hình dáng độc đáo, giống với cái của công tước hắc ám trong Star Wars. Chỉ khác là mặt nạ này là dụng cụ pháp thuật, biến đầu người ta thành bí đỏ bự… Nhân cơ hội có lễ Halloween sắp tới, bọn họ tăng ca chế tạo nhiều thêm, còn phải cung cấp cho ông Zonko. Hai bên dốc sức lực cho công việc sản xuất cái mặt nạ bí đỏ bự này.
Đêm Halloween, hai anh em vác theo đôi mắt gấu trúc, ngáp ngắn ngáp dài tham dự bữa tiệc. Ông Zonko đã gửi thư nói, sức tiêu thụ lớn chưa từng có, nhưng chi tiết thì phải đợi đến lúc kết sổ mới biết đươc. Nghe thấy tin này anh em nhà kia bỏ hết đồ trong tay xuống, bắt đầu tính đến sản phẩm cho ngày lễ tiếp theo, Lễ Giáng Sinh.
Jade bất đắc dĩ nhìn hai tên mê muội kia, chỉ có thể đi theo họ canh chừng, lúc cần thiết thì nhờ Oliver kéo họ về phòng ngủ. Sau lễ Halloween là bắt đầu trận Quidditch của năm nay, chắc cản được họ bớt say mê với mấy món đồ đó và chuyên tâm luyện tập he.
“George, đó là ly của tớ..” Angelina lên tiếng nhắc lần thứ 5 trong đêm nay rồi.
George mơ hồ buông cái ly xuống, cầm cái ly bên tay kia uống chậm chạp.
“Jade! George và Fred bị cái gì vậy?” Ron hỏi nhỏ.
Jade lắc đầu, cùng lúc cũng ngáp một cái. Tối hôm qua kéo Oliver xuống tầng hầm tìm bọn họ, khiến cô nàng ngủ trễ, thật là vất vả a. Mà chuyện nhỏ như vậy không cần nói với họ đâu. Jade nhướn mày nhìn Ron, giải thích: “Tại gần đây học hành vất vả nên mệt mỏi ấy mà.”
“Đấy, Harry, Ron.” Hermione nghiêm trang nói. “Các cậu nhìn Fred và George đi. Thành tích họ khá hơn các cậu rất nhiều, còn cố gắng như thế. Các cậu phải học tập họ đấy.” Cô phù thủy nhỏ thao thao bất tuyệt lần thứ hai, Ron và Harry gục ngã lên bàn.
Đúng lúc Hermione đang giáo dục hai cậu bé, giáo sư Quirrell nghiêng ngả lảo đảo chạy vào đại sảnh. Khăn quấn trên đầu bung ra, mặt đều biểu cảm sợ hãi. Chẳng đợi chạy đến bên cạnh hiệu trưởng Dumbledore đã hốt hoảng la lên “Quỷ khổng lồ… sổ hầm ngục… Tôi chạy đến đây để báo gấp cho ông… thiết nghĩ ông cần biết…”
Nói xong, ông không chịu nổi, lăn đùng xuống đất ngất luôn.
Cả đại sảnh xôn xao hản. Chỉ cần đã đọc về quỷ khổng lồ thì đều la toáng lên, kể cả Gryffindor dũng cảm, Slytherin điềm tĩnh hay Hufflepuff, Ravenclaw.
Cụ Dumbledore phải dùng cây đũa thần của mình vẩy ra một tràng pháo bông đỏ tía mới giữ được trật tự. Lập tức yêu cầu toàn bộ Huynh trưởng đưa học sinh về phòng ngay.
“Có quái vật… ở trong trường hả? “Jade vẫn còn bàng hoàng. “Nhưng mà đây là Hogwarts, vốn dĩ không thể….”
“Vốn dĩ bất khả xâm phạm.” Fred vì tin này mặt vốn đen sạm mỏi mệt nay càng thêm đen cứng lại.
“Dám cá vụ này có vấn đề.” George thở hắt ra
“Vấn đề?” Harry hoang mang. “ là gì chứ?”
“Hogwarts vốn được ếm bùa” Hermione đáp “Không có người dẫn đường thì không thể nào con quái vật đó tự mình đi vào đây được, cái này có trong “Hogwarts một lịch sử” đấy Harry, bồ nên đọc sách đàng hoàng.”
Harry ngượng ngùng quay mặt đi, hỏi tiếp “ Nếu vậy là có người dám đem quái vật vào trường sao?”
Jade thận trọng gật đầu “Tuy chưa rõ nguyên nhân là gì, nhưng đúng là vậy.”
“Oaaa ai ai, mà vì sao gan vậy?” Ron hai mắt tròn xoe.
“Nếu anh biết thì anh đã nói cho em đầu tiên rồi Ronnie tí nị.” Fred kệ ánh mắt của mọi người, liền bịt miệng Ron lại. “Giờ thì yên lặng nào.”
Mọi người tiếp tục đi theo Huynh trưởng Percy về phòng nghỉ của Gryffindor, chợt George đứng lại kéo Fred “Fred này em thấy có vấn đề lớn. Nếu quái vật đó đi xuống dưới địa lao thì...”
“Hỏng bét! Sản phẩm mới nghiên cứu của chúng ta sẽ bị phá hỏng.” Fred lẩm bẩm rồi kéo George, nhanh chóng chạy hướng ngược lại. Jade không kịp túm lấy bọn họ, đành trơ mắt nhìn bọn họ rời đi vì chạy quá lẹ, nhoáng cái biến mất. Jade đành làm bộ không từng có chuyện gì, nhanh chóng trở về phòng nghỉ.
Về đến phòng nghỉ, Jade nhanh chóng lên phòng hai anh em, giống những lần sang đây lấy đạo cụ cùng các thứ nguyên liệu quen thuộc như lòng bàn tay. Nhân lúc hai người khác cùng ở phòng đó chưa về, Jade nhanh chóng cầm lấy bản đồ rồi chạy ra ngoài.
“Tôi xin trịnh trọng thề rằng tôi là kẻ vô tích sự.” Jade cẩn thận gõ lên bản đò, sau đó liền thấy tên người xuất hiện trên đó. Câu thần chú này từ hồi học kỳ 1 họ đã nghiên cứu tìm ra, từ đấy nảy sinh lòng ngưỡng mộ với những người chế ra bản đồ này, những kẻ cùng quậy phá. Truyện Võng Du
Jade xem bản đồ phát hiện tên Fred và George đứng cạnh nhau, dừng lại ở cùng 1 chỗ, nhìn vị trí hẳn là đã rời tầng hầm và trở về phòng. Nhưng mà vì sao lại dừng lại? Chẳng lẽ.. đụng phải quái vật? Jade hốt hoảng xem kỹ lại, nhìn xem có giáo viên nào quanh đó không.
Ôh! Sao giáo sư Snape ở chỗ xa như thế, nơi đó rõ ràng lằ cấm địa của học kỳ này? Còn có giáo sư Quirrell cũng ở quanh đó?
Kệ cái đó đi. Jade nhức nhức cái đầu tìm vị trí hai anh em, phát hiện hai bọn họ di chuyển, hơn nữa nhanh chóng chạy về phía tòa tháp bên này. Jade thở phào, ánh mắt nheo lại lóe nguy hiểm, chờ họ về thì cho một trận cho biết tay!
Dẫu biết 2 anh em an toàn nhưng Jade không kìm được mà nhìn về phía khu cấm. Giáo sư Quirrell đã rời đi, hướng về phía văn phòng. Giáo sư Snape thong thả đi, đích đến hẳn là địa lao. Giữa đường ông ấy còn gặp giáo sư McGonagall cùng giáo sư Fulius, ba người bắt đầu cùng nhau hành động.
Chính lúc này, hai anh em chạy vào phòng nghỉ chung. Vừa chạy, Fred vừa nói “George, bên kia chắc không còn sót gì ha? Anh nghĩ chúng ta nhặt hết sạch rồi.”
“Đúng rồi. Aizz đúng là xui, tự dưng đang đi thì hũ kẹo bị đổ, lỡ bị phát hiện là xui khỏi nói..” George ca thán “May mà không việc gì.”
Jade nhức nhức đầu nhìn bọn họ. Dừng lại giữa chừng là vì nhặt kẹo á hả. Làm cô cho rằng bọn họ gặp nguy hiểm, lo sốt vó. Không thể tha thứ!!
“Fred! George!”
Hai anh em nhìn Jade, lại nhìn bản đồ trong tay cô. Biết mình đuối lý nên nhích nhích qua dần, Fred nói trước: “Jade, thật ra tụi này cũng vì 3 người chúng ta mà.”
Jade quay mặt đi không thèm nhìn.
“Bọn này chỉ lo là nếu đổ mất thì phải đền bù hợp đòng..” George tính nài nỉ.
Jade ngáp 1 cái, liếc cậu ta cái vèo “Cậu cho là tớ còn là trẻ 3 tuổi à? Hay nghĩ tớ như Ron?”
Fred xấu hổ giữ chặt Jade “ Không giận. Nào. Bọn tớ biết thế là nguy hiểm, nhưng mấy cái đó quan trọng dữ lắm, bồ cũng biết mà...”
George không nói nữa. Fred nhìn George, phát hiện em mình ngập ngừng rồi dứt khoát nói ra “Bọn tớ biết cậu rất lo lắng. Nhưng có vài việc không thích hợp cho cậu đi cùng, ba cái thứ nguy hiểm này...”
George lại ngừng tiếp, Fred nhìn em mình ra hiệu, ẻm đành xấu hổ nói tiếp “Thứ nguy hiểm này, hai đứa tụi tớ đi tốt hơn.”