Thất Gia, Vợ Ngài Lại Bướng Rồi!!

Chương 67


Tốc độ xe giảm xuống, người đàn ông không nói gì, trong xe rơi vào trầm mặc quỷ dị.

Ngôn Lạc Hi không biết anh đột nhiên phát điên cái gì, thấy tốc độ xe chậm lại, cô thở phào nhẹ nhõm, sau đó liền thấy anh đánh tay lái, dừng xe ở ven đường.

"Cạch "một tiếng, người đàn ông kéo thắng tay. Ngôn Lạc Hi kinh ngạc nhìn anh, thấy anh cởi dây an toàn, bỗng nhiên nhào về phía cô, có muốn né tránh đã không kịp.

Tay người đàn ông rất mạnh, dễ dàng ấn cô lên cửa xe, tay kia bóp cằm cô, khuôn mặt tuấn tú dán lên, giọng nói lạnh lùng: "Chán ghét bị anh chạm vào?"

Cằm truyền đến đau đớn cô nhíu mày, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của nam nhân tới gần, trong mắt ẩn nhẫn giận đến cực hạn.

"Anh làm tôi đau"

"Ráng chịu!" Giọng người đàn ông lạnh thấu xương.

Cho dù trong quân đội nam nhiều nữ ít, mỗi lần anh đi đến đâu, ánh mắt tất cả nữ nhân chỉ đều hướng về anh là kính sợ vừa ái mộ, có thể thấy được ngoại hình này của anh rõ ràng không có vấn đề gì. Phụ nữ nhặt được đàn ông vừa điển trai giàu có như anh làm chồng vui mừng khôn xiết còn yêu thương, yêu chuồng hầu hạ anh.

Nhưng mà nữ nhân trước mặt anh lại dám ghét bỏ coi thường anh, còn dám sử dụng loại nội y phòng chồng như phòng sói phòng ngừa anh!

Ngôn Lạc Hi thẹn quá hóa giận, trừng mắt nhìn đôi mắt đẹp của anh tựa hồ muốn phun lửa,

"Lệ Dạ Kỳ, động một chút là bạo lực với phụ nữ, anh có phải đàn ông hay không?"

Khuôn mặt tuấn mỹ của Lệ Dạ Kỳ âm trầm dữ dội, toàn thân đều tản ra hàn khiến người ta không rét mà run, không chớp mắt nhìn chằm chằm cô, "Anh có phải đàn ông hay không, anh nghĩ em rất rõ"

Ngôn Lạc Hi đỏ mặt, giơ tay vỗ bàn tay đang nắm cằm cô của anh, "Ai biết rõ, buông tôi ra!

"Không rõ lắm phải không? "Đôi mắt Lệ Dạ Kỳ nguy hiểm như vực sâu.

"Anh không ngại để em cảm nhận một chút, anh có phải đần ông hay không." Nói xong, anh cúi đầu hôn xuống.

Ngôn Lạc Hi sớm có phòng bị, vội vàng che miệng lại, người đàn ông hôn lên mu bàn tay cô, nhìn vẻ mặt kháng cự của cô lửa giận mãnh liệt thổi quét qua, anh lấy tay cô ra, thô bạo mà hôn lên.

Nụ hôn gần như cướp đoạt, giống như đánh dấu chủ quyền, hàm răng sắc bén cắn rách môi cô, đau đến cả người phát run.



Vô luận cô giãy dụa thế nào, cũng không tránh khỏi đôi môi mỏng như hình với bóng của anh.

Cô cực kỳ tức giận, nhấc chân đạp về phía hạ thân ai đó. Một giây sau, chân liền bị người đàn ông nắm chặt, sự tàn sát bừa bãi trên môi biến mất, cô rụt vào trong góc, đề phòng nhìn chằm chằm anh, "Lệ Dạ Kỳ, dù sao anh cũng là người có thân phận, trước mặt mọi người khi dễ một người phụ nữ, anh có cần mặt mũi nữa không?"

Ánh mắt Lệ Dạ Kỳ dừng trên mặt cô, trong lòng như đâm một cái, cô đối với anh phòng bị chán ghét ngược lại không chút che dấu.

Anh bỏ chân cô ra, trầm mặc thắt dây an toàn, khởi động xe chạy về phía trước.

Ngôn Lạc Hi nhìn sườn mặt lạnh lùng của anh, xác định anh sẽ không nhào về phía cô nữa mới thở phào nhẹ nhõm.

Nửa giờ sau, xe dừng ở bên ngoài đoàn làm phim. Ngôn Lạc Hi đẩy cửa xuống xe, mới vừa đóng cửa xe, Bentley màu đen vội vã chạy đi phả khói vào mặt cô, cô nhìn chằm chằm đuôi xe đi xa, bĩu môi bất mãn. Bentley thật tuyệt ha, chồng tôi cũng lái Bentley, hừ!

Ngôn Lạc Hi xoay người đi vào trong đoàn làm phim, vừa tới bên ngoài liền nhìn thấy Lý Trí Viện đang chờ ở đó, cô làm bộ như không phát hiện không muốn lãng phí sức lực để ý loại người này, đi cửa tìm đường rẽ này.

"Ngôn Lạc Hi, đứng lại cho tôi!" Lý Trí Viện nổi giận đùng đùng hô.

Ngôn Lạc Hi nhíu mày xoay người lại, "Sao, lại muốn làm gì cho tôi nổi tiếng trên weibo nữa?"

Lý Trí Viện khuôn mặt xinh đẹp nghẹn đến đỏ bừng hung tợn trừng mắt:"Tôi cần gì phải làm vậy? Ý cô là gì, ai cho cô sự tự tin đó?"

"Sự tự tin từ fan trên Weibo trao cho tôi, dựa vào 300.000 người theo dõi từ cô mà có. Còn không biết xấu hổ đến đây thách thức tôi?"

Ngôn Lạc Hi nhìn với vẻ mỉa mai, Lý Trí Viện nghiến răng hôm nay không đến để thảo luận ai có nhiều người theo dõi hơn trên Weibo, cô ta chế nhạo: “Ngôn Lạc Hi cô nói gì với Chiêu Nhiên? Tại sao anh ấy có thể lấy lại hết tài nguyên trước đó đã cho tôi? "

Ngôn Lạc Hi híp mắt, cô nói Lý Trí Viện như thế nào sáng sớm chờ ở đây thì ra là có lý do a.!

"Cô hỏi nhầm người rồi, vấn đề này đi mà hỏi Lục Chiêu Nhiên"

Ngôn Lạc Hi giả vờ như chuyện không hề liên quan đến mình, hợp đồng của cô nửa tháng là hết hạn, đến lúc đó không cần phải nhìn thấy bộ mặt ghê tởm trước mặt này nữa. .

Lý Trí Viện cười lạnh nói: "Nếu không phải cô dùng thủ đoạn quyến rũ, anh ấy sẽ nâng đỡ cô lên sao?"

"Có một câu nói rất hay, bản thân mình là bộ dạng gì, sẽ nghĩ người khác thành cái dạng đó.

Lý Trí Viện, cô thối rữa trong thế giới dơ bẩn của cô đi"



Ngôn Lạc Hi nói xong, cũng mặc kệ sắc mặt thay đổi của cô ta, xoay người đi vào đoàn làm phim. Lý Trí Viện nhìn bóng lưng cô rời đi, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Ngôn Lạc Hi, cô không cần đắc ý, tôi tuyệt đối không cho phép cô cướp đi hết tất cả những thứ thuộc về tôi, không tin chúng ta thử xem!

Ngôn Lạc Hi đi vào đoàn làm phim, Điền Linh Vân đang nói chuyện phiếm với Phó Luân vội vàng đứng lên vẫy tay với cô, "Nhị Lạc, sao giờ mới tới? Tôi chờ cậu nửa ngày rồi"

Ngôn Lạc Hi chậm rãi đi tới, "Cậu không bận gì à? Sao hôm nay rảnh rỗi đến thăm tôi?"

"Tôi chính là to mò, cậu ngày hôm qua cầm về vật kia sử dụng cảm giác như thế nào, hiệu quả rõ ràng không?"

Điền Linh Vân nhìn chằm chằm nàng sưng đỏ rách da cánh môi, một bộ ngươi hiểu biểu tình.

Không đề cập tới còn tốt, vừa nhắc tới Ngôn Lạc Hi liền đầy bụng khổ bức.

Phó Luân nhìn hai người thần sắc quái dị, tò mò hỏi: "Thứ gì thần bí như vậy?"

Ngôn Lạc Hi liếc một cái không trả lời, cô kéo Điền Linh Vân lên đến một góc xa xôi, hạ giọng nói: "Nhà thiết kế cậu tìm đáng tin không? Tôi mặc cả đêm thấy nóng quá, hiện tại còn ngứa muốn chết, xấu hổ nhất là không thể đưa tay vào gãi nó"

"Ha ha ha ha...... "Điền Linh Vân cười đến ngã tới ngã lui, khoa trương vỗ đùi, nước mắt liền bật cười.

Ngôn Lạc Hi tức giận đến nghiến răng, rầu rĩ nói: "Rất buồn cười?"

Điền Linh Vân nghẹn nghẹn, vẫn là buồn cười, vừa cười vừa nói: "Tôi đã sớm nói không đáng tin, cậu lại không tin, nhìn gương mặt cậu sắp khóc ngược lại làm người khác chịu không nổi, có không nửa đêm đem cậu ra cường bộc lộ bản tính đàn ông đánh dấu chủ quyền?"

"Không có. "Ngôn Lạc Hi nói.

"Điều này không có khả năng, không phù hợp với hướng đi của kịch bản" Điền Linh Vân thất vọng nói thầm liếc đôi môi sưng đỏ của cô.

"Anh ta không quan hệ tình dục với cô, miệng cô sẽ sưng thành như vậy?"

Ngôn Lạc Hi cười như không cười nhìn nói, "Hình như cậu đang đặc biệt mong đợi xảy ra chuyện gì đó?"

Điền Linh Vân bị cô nhìn đến sau lưng sợ hãi, cười giả nói: "Nào có, tôi chính là nghĩ dựa theo tính khí Lệ Dạ Kỳ anh ta sao dễ dàng bỏ qua cho cậu, đề phòng anh ta giống như phòng sói, anh ta nhất định sẽ bộc phát a, sau đó lặp đi lặp lại đem cậu gặm đến ngay cả cặn bã cũng không còn, làm sao có thể cái gì cũng không có phát sinh được?"