Tiên Nghịch

Chương 868: Ngũ hành Kim Thi


- Chàng không biết, liền coi như không đi!
 
Nữ tử váy lam Thuỷ La buông tay trái, ánh mắt phức tạp dần biền mất.
 
Đồng tử trong hai mắt Vương Lâm co rụt lại, một cỗ uy áp từ trên trời giáng xuống. Dưới cỗ uy áp này hắn lập tức cảm thấy tốc độ vận chuyển nguyên lực trong cơ thể không ngờ bị ngưng trệ.
 
Bên ngoài thân thể hắn, gió xoáy màu đen gào rít, hai con hắc long ở bên trong bỗng nhiên lao ra, nghênh đón cánh hoá sen từ trên trời giáng xuống. Từng trận âm thanh gào rít không ngừng truyền ra.
 
Nhưng cánh hoa sen này cũng không dừng lại chút nào, nhanh chóng hạ xuống. Những cái khe không gian dưới chân Vương Lâm ngày càng nhiều, đại lượng hàn khí từ bên trong lao ra. Ngay lúc này, hai con hắc long mang theo lốc xoáy hùng hồn trực tiếp va chạm với cánh hoa kia.
 
Một tiếng nổ ầm vang lên, một con hắc long toàn thân chấn động, lập tức tiêu tan, hoá thành vô số hắc khí bị chấn ngược lại. Con hắc long còn lại gào rít phun ra âm phong, đánh thẳng về phía cánh hoa sen, cũng dường như không có chút tác dụng nào, bị nó hoàn toàn hấp thu, trên thân lộ ra một chút lục ý.
 
Lục ý này hạ xuống, uy áp càng thêm mạnh mẽ. Ngay cả cơn lốc màu đen bị cánh hoá áp chế, lúc này cũng bị tản ra, hình thành vô số hắc khí bay đầy trời.
 
- Đây là pháp bảo gì?!
 
Tinh quang trong mắt Vương Lâm chợt loé lên. Hắn duỗi hai tay, trong miệng quát khẽ:
 
- Hoán vũ!
 
Đây là lần đầu tiên Vương Lâm chân chính tự thân thi triển thức thứ hai Tiên thuật của Tiên Đế Bạch Phàm! Khoảnh khắc khi nói ra hai chữ này, lập tức nguyên lực giữa thiên địa như bị một bàn tay khuấy lên, điên cuồng ngưng tụ lại.
 
Bên ngoài thân thể Vương Lâm lại có một làn hơi nước mỏng xuất hiện, theo hai tay rung lên, lập tức hắc khí tràn ngập bốn phía kia như được quán nhập thêm vào một lực lượng mới, lập tức hình thành lốc xoáy, kịch liệt xoay tròn quanh thân Vương Lâm.
 
Bên trong hắc khí, những hạt mưa khi thiên địa nguyên lực dung nhập không ngừng ngưng tụ ra. Trong cơ thể Vương Lâm cũng phân ra một ít tiên nguyên lực, tràn ngập toàn thân, câu thông với thiên địa.
 
Gần như chỉ trong nháy mắt, lốc xoáy xung quanh Vương Lâm hình thành từ hắc khí liền có vạn hạt mưa ngưng tụ, bên trong ẩn chứa thiên địa nguyên lực. Mỗi hạt đều có uy lực rất lớn!
 
Bên trong lốc xoáy xoay tròn bốn phía còn có một tia tiên khí lượn lờ, khiến cho Vương Lâm lúc này thoạt nhìn giống như tiên nhân! Hai tay của hắn duỗi ra, phiêu phù giữa tinh không, ngoài thân có lốc xoáy trăm trượng điên cuồng xoay tròn, hạt hạt nước mưa ngưng tu bay ra, tràn ngập xung quanh thân thể Vương Lâm, lộ ra từng trận quang mang trong suốt. Từ xa nhìn lại thấy có chút đẹp mắt!
 
Trong sát na này, hai tay Vương Lâm vung về phía trước. Lấy hắn làm trung tâm, lốc xoáy xung quanh lập tức chấn động, trong lúc nghịch chuyển phát ra tiếng nổ ầm ầm, điên cuồng bay lên phía trên.
 
Cảnh tượng này giống như một cơn lốc xoáy trăm trượng đột ngột mọc lên từ mặt đất, như nối liền giữa trời và đất. Âm thanh ầm ầm quanh quẩn. Cơn lốc xoáy này nhanh chóng bay lên, mang theo cả Vương Lâm ở bên trong, chỉ có thể thấy được bóng dáng của hắn mà thôi.
 
Theo lốc xoáy bay lên, hàng vạn giọt nước mưa ẩn chứa bên trong lại lao ra, tạo ra tiếng gào rít không ngừng. Phảng phất như nếu đại địa chuyển thành không trung thì theo những hạt mưa theo mặt đất bay ra, dưới sự nghịch chuyển thiên địa như đã đến ngày tận thế!
 
Trong mắt Vương Lâm loé ra lôi ý nhưng cuối cùng kiềm chế, nơi này không tiện để bại lộ quá nhiều tu vi chân chính. Lúc này lốc xoáy ngút trời, hơn vạn hạt mưa cùng với lốc xoáy lao lên nghênh đón cánh hoa sen đang áp xuống kia.
 
Đầu tiên là lốc xoáy áp sát cánh hoa sen, quét ngang ra lập tức khiến cho cánh hoa rung động. Ngay sau đó, hơn vạn giọt nước lao lên. Âm thanh bang bang không ngừng vang lên, cánh hoá sen chấn động, lập tức tiêu tan!
 
Trong trùng kích khiến cánh hoa tiêu tan, hơn vạn giọt nước và lốc xoáy quét ngang không ngừng tản ra xung quanh. Uy áp trên toàn thân Vương Lâm đã bị gỡ bỏ, thân mình hắn bước ra, hai tay bấm quyết, chỉ về phía nữ tử mặc váy lam Thuỷ La.
 
Lập tức lốc xoáy và những giọt mưa do thông Hoán vũ ngưng tụ đảo qua Vương Lâm rồi công kích thẳng tới nữ tử Thuỷ La kia.
 
Đúng lúc này, bỗng nhiên ở xa xa, Huyết Thần Tử cùng với Huyết nhân La Phù Huyết cầu hoá thành hiển nhiên không địch lại được Hắc Sát Ma Tôn, trong khi thối lui nhoáng cái đã đến gần chỗ Vương Lâm.
 
Hai mắt Vương Lâm chợt loé lên, không chút nghĩ ngợi lui về phía sau. Hắn sở dĩ lao tới để giết nữ tử này nhưng cũng không chân chính động tới sát khí mà chỉ làm ra bộ dáng như thế mà thôi. Tối thiểu để cho mọi người thấy rằng Hứa Mộc hắn đã cố hết sức trong trận chiến này mà thôi.
 
Hơn nữa trước đó, hắn đã lập công, hết thảy đều có thể giảm xuống.
 
Lúc này khi lui về phía sau, trong mắt nữ tử Thuỷ La kia hàn quang loé lên, đài hoa sen bảy cánh chợt loé lên, dừng trước người. Lập tức một hư ảnh của đoá hoa sen bay ra, biến ảo trước người khiến cho toàn bộ thần thông Hoán vũ tiến đến đều bị ngăn cản bên ngoài.
 
Nàng nhìn thoáng qua chiến trường này, thấy tình thế này thì Liên Minh Tinh Vực đang bất lợi. Nhưng nàng cũng không chút bối rối. Đại chiến chân chính vẫn chưa triển khai, lúc này chẳng qua chỉ là một khúc dạo đầu mà thôi!
 
Nâng ngọc thủ lên, nữ tử bấm quyết, chỉ về hư không, hạ giọng nói:
 
- Mời Hài Ngục Giới!
 
Lời này vừa ra, lập tức hư không phía trước vô thanh vô tức xuất hiện một toà đại trận bao phủ cả trăm dặm. Trận pháp này đảo quải tinh không, sau khi xuất hiện nhanh chóng xoay tròn, từng trận hắc khí điên cuồng tản ra. Phút chốc một thiết liên màu tím bỗng nhiên theo trận pháp hạ xuống.
 
Những tu sĩ La Thiên phía dưới không kịp tránh né, bị thiết liên loé lên, trực tiếp đánh lên người lập tức hừ thảm một tiếng, thân thể liền tan nát. Nguyên thần cũng không thể thoát trốn thoát được, bị khoá lại trong thiết liên.
 
Từ xa nhìn lại có thể thấy nguyên thần như bị dính lại trên thiết liên, dù cho giãy dụa như thế nào cũng không thể trốn thoát được.
 
Lại thêm một thiết liên từ trong trận pháp vươn ra, lay động đánh xuống. Ngay sau đó, rất nhiều thiết liên xuất hiện. Chỉ một lúc sau có hơn trăm căn thiết liên xuất hiện quét ra bốn phía.
 
Đúng lúc này một tiếng trầm đục từ trong trận pháp điên cuồng truyền ra. Thanh âm này tràn đầy cảm giác gây tê tái, truyền vào tai liền có cảm giác nguyên thần như bị một bàn tay to lớn nắm lấy xé ra.
 
Trong nháy mắt, từ trong trận pháp đi ra một người. Ngay khi người này xuất hiện, một cỗ mùi tanh tưởi hư thối lập tức tràn ngập xung quanh. Người này thân cao mười trượng, toàn thân màu xanh đỏ, không phải là vật sống mà là một khối tử thi!
 
Trên thân thể tử thi này quấn rất nhiều thiết liên. Những thiết liên buông xuống lúc trước chính là những cái đang vờn quanh tử thi này.
 
Tử thi này không phải tự nhiên sinh thành mà là sử dụng thần thông tế luyện vô số thi hài cùng một chỗ mà thành, ở trong Tu Chân Liên Minh được gọi là Luyện Thi!
 
Thứ này là do Thi Âm Tông cung cấp thi hài, từ Hài Ngục Giới tự hành luyện hoá, qua mấy vạn năm, tổng cộng cũng có mười tám khối! Mỗi khối thi hài đều có tu vi tương đương với tu sĩ Khuy Niết hậu kỳ!
 
Luyện Thi đầu tiên xuất hiện này rung những thiết liên trên thân thể, lập tức gào rít. Thanh âm này có thể xuyên thấu thân thể, trực tiếp ảnh hưởng đến nguyên thần!
 
Trong tiếng gào rít, Luyện Thi này nhảy vào bên trong đám tu sĩ, toàn thân huy vũ. Những thiết liên quấn quanh người lập tức trở thành những pháp bảo sắc bén nhất, không ngừng quét ngang.
 
Âm thanh xé gió quanh quẩn lập tức liền có đại lượng tu sĩ quay lưng lùi lại phía sau.
 
Lúc này đây, khối Luyện Thi thứ hai cũng từ trong trận pháp đi ra, gào rít lập tức giẫm chân đi tới, sát nhập vào chiến trường.
 
Những khối Luyện Thi lần lượt từ trận pháp đi ra, thế cục của chiến trường phút chốc đã đảo nghịch. Nhất là ba khối Luyện Thi cuối cùng không phải phát ra quang mang xanh đỏ mà là một vàng, hai bạc.
 
Hai khối Luyện Thi phát ra ngân quang là một nam một nữ, tuy vẻ mặt vẫn dại ra nhưng thân thể cũng cùng dạng như thường nhân, lại mặc áo màu bạc. Tuy trên người chúng cũng có thiết liên nhưng chỉ có hai căn quấn quanh thânh thể. Khoảnh khắc khi bọn chúng đi ra, một cỗ uy áp Tịnh Niết sơ kỳ điên cuồng tràn ngập bốn phía.
 
Một khối Luyện Thi cuối cùng thậm chí không thể dùng thi thể để hình dung mà là một người đàn ông trung niên. Người này mặc một thân long bào, đầu đội cao quan, thoạt nhìn như đế vương của phàm nhân.
 
Trên người hắn không có thiết liên, chỉ có năm tấm chỉ phù màu vàng không ngừng xoay quanh trên thiên linh, lại loé ra từng trận lôi quang, liên tiếp nhau, gắn chặt chẽ cùng một chỗ.
 
Trên người hắn lại tràn ngập thiên địa ngũ hành lực. Khoảnh khắc khi Vương Lâm nhìn đến nam tử mặc long bào này lập tức cảm nhận được ngũ hành lực kia, trong đầu hắn lập tức nhớ đến Hồng Điệp mà hắn gặp năm đó.
 
- Ngũ hành linh thể!
 
Tốc độ lui lại của Vương Lâm càng nhanh hơn. Hắn biết lấy tu vi của mình ở chiến tranh đạt tới trình độ loại này của hai tinh vực thì không thể có tác dụng quá lớn cho nên thuỷ chung vẫn luôn ôm chặt ý tưởng tự bảo vệ mình trong đầu.
 
Có thể lập công liền lập, nếu không thì hãy tự bảo đã!
 
- Không biết lúc này Thanh Thuỷ sư huynh ở đâu, chắc rằng cũng sẽ ở gần đây mà thôi!
 
Vương Lâm không ngừng lui lại nhưng nữ tử Thuỷ La cũng không định buông tha cho hắn, ngọc thủ chỉ ra lập tức liền có một khối Luyện Thi bình thường bước tới, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm rồi bỗng nhiên truy kích.
 
Thần sắc Vương Lâm âm trầm. Nếu là tu vi Khuy Niết trung kỳ thì với thân thể và thần thông của hắn lúc này nhất định có thể chiến thắng. Nhưng đối mặt với Khuy Niết hậu kỳ thì cần phải bộc phát toàn bộ thần thông mới có khả năng giành chiến thắng được. Vả lại chuyện này còn tuỳ thuộc nhiều yếu tố.
 
Chỉ có điều, trong trận chiến này mà đem tất cả thần thông thi triển thì rõ ràng cũng không khôn ngoan. Hơn nữa nếu bị thương thì lập tức sẽ lâm vào hiểm cảnh.
 
Vương Lâm tính toán đục nước béo cò, chờ đợi lúc không bị ai chú ý sẽ tiến vào trong cơ thể của Vọng Nguyệt, tìm kiếm cơ hội cướp đoạt lực lượng truyền thừa của ấu tử Cổ Thần!
 
Lúc này, trong khi lui về phía sau, Luyện Thi kia gào thét truy kích tới. Dọc theo đường đi, những thiết liên trên thân thể Luyện Thi bay múa, tung hoành, mở ra một con đường thẳng tới Vương Lâm.
 
Hàn mang trong hai mắt Vương Lâm loé lên, tốc độ lui về phía sau càng nhanh hơn, tiếp cận về phía Vọng Nguyệt đang bị phong ấn. Từng trận âm thanh trầm muộn mơ hồ từ trong Vọng Nguyệt truyền ra, vang khắp đất trời. Vương Lâm không tin lấy những tu sĩ này của Liên Minh Tinh Vực mà có thể vây khốn được Vọng Nguyệt!
 
Vọng Nguyệt giận dữ, hết thảy đều băng toái. Trận pháp phong ấn này tuyệt đối không thể phong ấn được Vọng Nguyệt.
 
Một lát sau, Vương Lâm đã tới gần hắc xác khổng lồ của Vọng Nguyệt đang bị phong ấn kia. Thân Công Lão Tổ mang theo rất nhiều tu sĩ lúc này đang không ngừng triển khai thần thông công kích hắc xác.
 
Vương Lâm tới gần cũng không khiến cho những người này chú ý. Luyện Thi xa xa đang truy kích Vương Lâm bay nhanh tới cũng đã ngày càng gần. Những căn thiết liên bên ngoài thân thể lại bung ra, hướng về Vương Lâm quét ngang tới. Một tiếng hét kịch liệt vang lên bên tai Vương Lâm.
 
Hàn quang trong mắt Vương Lâm loé lên, thần sắc không đổi. Khoảnh khắc khi thiết liên kia tới người, thân mình nhanh chóng lui về phía sau, trực tiếp đánh vào hắc xác bên ngoài Vọng Nguyệt. Khoảnh khắc khi thân mình hắn đụng tới hắc xác, khí tức Cổ Thần trong cơ thể không chút nghĩ ngợi dung nhập vào trong hắc xác.
 
Nháy mắt, Vọng Nguyệt bên trong hắc xác lập tức thông qua bản năng, cảm nhận được một tia Cổ Thần khí tức, trở nên phát cuồng lên. Sự điên cuồng lúc này khiến cho Vọng Nguyệt gầm lên một tiếng long trời lở đất.
 
Vọng Nguyệt giận dữ, xuất ra Cổ Thần Chỉ. Nó càng phẫn nộ thì thần thông càng kinh người. Lúc này hắc xác phong ấn Vọng Nguyệt bỗng nhiên nổ vang, từng đạo cái khe xuất hiện, mang theo một cỗ lực lượng không thể tưởng tượng được từ bên trong bùng nổ. Phút chốc hắc xác đã tan vỡ.
 
Ngay khi tiêu tán, một Cổ Thần Chỉ thô ráp từ trong đó vươn ra!