- Lão phu đã chờ các người từ rất lâu… Lấy máu thịt của các ngươi hiến tế cho Cổ Ma, lấy hồn phách của các ngươi hóa thành hư vô, trở thành linh hồn của Cổ Ma, Tán Ma ta do Cổ Ma Tháp Già tách ra, tản ra ma niệm, mượn thánh khí của Phù Tộc, vùi lấp Tiên Trì!
Nụ cười của Tán Ma mặc áo giáp này tràn đầy sự quỷ dị, ngay khi thanh âm này vang lên, hắn nâng chân phải lên, hướng về hư không phía dưới hung hăng tung ra một cước! Dưới một cước của Tán Ma, lập tức liền có một tiếng nổ ầm vang bốn phía, mặt đất chỗ mọi người đứng giờ phút này dĩ nhiên hết thảy đều đã bị ngọn lửa thiêu cháy, trở thành một đống hoang tàn. Nhưng lúc này, trên mặt đất hoang tàn không ngờ trong phút chốc xuất hiện những vết nứt.
Những vết nứt này càng ngày càng nhiều, trong nháy mắt liền nối thành một đường, trong những tiếng đổ vỡ liên tiếp, mặt đất sụp đổ! Dường như một cước của Tán Ma kia đã đạp nát mặt đất này. Theo mặt đất kia sụp đổ, một lực hút rất lớn từ bên dưới điên cuồng truyền ra, dưới mặt đất kia không ngờ có một Càn Khôn! Đó là một cơn lốc xoáy rất lớn, cơn lốc xoáy này tràn ngập khắp cả mặt đất nơi đây, trong cơn lốc xoáy lại có từng trận tiếng gào thét thê lương truyền ra, giống như là Quỷ Vực!
- Các ngươi hãy đến đây. Nơi này năm đó là nơi chôn Thanh Lâm, vô số năm trước cũng đã được Tháp Già đại nhân chuẩn bị chính là để chờ các ngươi! Lão phu ở bên dưới chờ các ngươi!
Mặt đất sụp đổ, lực hút vô biên giống như một cái miệng lớn, điên cuồng nuốt lấy hết thảy mọi thứ tồn tại ở nơi này! Tán Ma kia là người đầu tiên bị cơn lốc xoáy cuốn vào bên trong, tiếng cười của hắn càng lúc càng xa, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Biến cố bất thình lình này khiến mọi người nơi đây gần như tuyệt đại bộ phận đều cảm thấy hoảng sợ. Ai cũng thật không ngờ sau khi đi ra khỏi thế giới trong bình lại gặp phải một nguy cơ khó có thể tưởng tượng như vậy! Bên trong lực hút đáng sợ kia, thân thể mọi người như bị một bàn tay to nắm chặt lấy, kéo về phía cơn lốc xoáy bên dưới! Trần Đạo Tam Tử ở gần nhất, lúc này dưới lực hút kia không ngờ không thể chống cự, trong tiếng kinh hô hóa thành một đạo tàn ảnh lập tức bị cuốn vào trong lốc xoáy.
Đầu to giãy giụa một chút, nhưng cũng bị hút vào.
Về phần bốn nữ đệ tử bên cạnh thôn nữ xinh đẹp kia, bọn họ tu vi yếu nhất, Vương Lâm lúc trước đã suy đoán, nơi nguy hiểm này tại sao thôn nữ xinh đẹp kia lại dẫn theo bốn người này đến.
Lúc này bốn người này ngoại trừ nữ tử áo hồng là Côn Hư Thánh Nữ, ba người còn lại toàn bộ sắc khuôn mặt biến sắc, hoàn toàn không có sức lực để giãy giụa, tất cả đều bị hút vào.
Trong đó có một nữ tử không ngờ ngay khi bị hút vào, bởi vì lực hút kia quá lớn, thân thể mềm mại ầm một tiếng vỡ tan, hóa thành một đám sương máu lớn.
Nguyên thần mang theo sự kinh hoảng từ bên trong đám sướng máu bay ra. Nhưng ngay lúc này, từ bên trong cơn lốc xoáy lập tức bay ra vô số những hồn phách thê lương, bay ngang qua vây quanh nguyên thần của nữ tử này, điên cuồng cắn nuốt.
Dưới cơn lốc xoáy kia, ngay cả từng trận tiếng kêu thê thảm dường như đều bị hút đi, tiêu tan không còn.
Vương Lâm cũng cảm nhận được lực hút khó có thể tưởng tượng được kia. Cũng may hắn đã từng ở rất lâu bên trong vực sâu ở vùng đất Yêu Linh, ở nơi đó cũng có lực hút giống như vậy. Lúc này hắn vẫn chưa hoảng sợ, mà ngay khi lực hút này vờn quanh toàn thân, nguyên lực trong cơ thể bỗng nhiên vận chuyển, hung hăng bước xuống phía dưới một bước! Ngay lập tức có một biển lửa rất lớn từ hai chân Vương Lâm phát tiết ra, cuồn cuộn dâng lên. Tuy biển lửa này vừa mới xuất hiện đã bị lốc xoáy hút đi, nhưng thân mình Vương Lâm cũng đã xông ra khỏi mười trượng.
Cổ Yêu Bối La cười khẽ, không đếm xỉa gì tới lực hút khổng lồ từ trong cơn lốc xoáy kia truyền ra, bước ra nửa bước, thân ảnh chợt lóe lên, không ngờ xuất hiện ở phía xa.
Yêu quang trong mắt phải hắn lóe lên, một luồng yêu khí nồng đậm trong thời gian ngắn bao phủ toàn thân, hướng về phía trước thổi nhẹ một hơi, lập tức ở phía trước hắn có một mảng gợn sóng biến ảo hiện ra. Thân mình khẽ động, cả người Bối La bước vào bên trong gợn sóng, quay đầu lại nhìn thoáng qua mọi người đang giãy giụa bên trong cơn lốc xoáy, nhất là nhìn thoáng qua Vương Lâm, cười nói:
- Vương Lâm tiểu hữu, lão phu cũng không muốn nợ ngươi, chỉ ra cho ngươi một con đường sáng. Nơi đây vốn là Tiên Trì, nơi chôn Tiên Đế Thanh Lâm lừng lẫy Tiên Giới, tiên nhân chết nơi này không thể đếm được, nếu bị hút vào bên trong, chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ, nhanh chóng vùng vẫy mà thoát ra là lựa chọn duy nhất!
Lời nói của Bối La vang vọng bên trong cơn lốc xoáy, Vương Lâm trong lúc trầm ngâm vỗ túi trữ vật, ngay lập tức có hơn mười thanh đại kiếm bay ra, ở bên ngoài thân thể quay theo hướng ngược lại, hình thành một luồng nghịch chuyển. Nguyên lực trong cơ thể hắn lại vận chuyển, biển lửa tràn ngập, phối hợp với những thanh đại kiếm quay ngược chiều, chống cự lại lực hút. Nhưng vào lúc này, bên trong cơn lốc xoáy kia đột nhiên có một tiếng rống giận truyền ra, tiếng rống giận này long trời lở đất, ngay khi từ trong cơn lốc xoáy truyền ra, không ngờ khiến cho lực hút này lớn hơn nữa! Nhưng thêm nữa, quan trọng nhất là trong tiếng rống giận này ẩn chứa một sức tấn công khiến cho mọi người tâm thần rung động! Theo tiếng rống giận truyền ra, từ trong cơn lốc xoáy lập tức có vô số ký hiệu biến ảo hiện ra.
Nhưng ký hiệu này màu đỏ như máu, thậm chí bên trên không ngờ còn dính một vài khối máu thịt, dường như vừa mới từ bên trong thân thể người chui ra.
Ngay khi nhìn thấy những ký hiệu này, Vương Lâm hít sâu, hắn lập tức nhận ra những ký hiệu này toàn bộ đều là tổ phù trên mi tâm của Tiên Di Tộc! Ở sâu bên trong cơn lốc xoáy, theo tiếng rống giận và ký hiệu xuất hiện, một thân ảnh lờ mờ chậm rãi hiện ra. Thân ảnh này vừa xuất hiện lập tức có một luồng sát khí ngợp trời gào thét nổi lên! Sát khí này rất mạnh, cho dù là Lăng Thiên Hậu tâm thần cũng run lên, thân ảnh lờ mờ kia mang lại cho hắn cảm giác làm cho da đầu hắn tê tái. Cho dù là Thiên Vận Tử cũng hoàn toàn cũng không có khả năng làm cho hắn có được cảm giác này, ngay cả Hư Không Tử cũng không làm được! Việc này không có liên quan đến tu vi, thuần túy chỉ là một sự run rẩy đến từ trong linh hồn, như thể gặp phải khắc tinh! Thân ảnh lờ mờ kia có thể thấy được là một phụ nữ, nàng chậm rãi bay lên, dần dần lộ ra một khuôn mặt không có hai mắt, trên đó có hai vết máu, có hai vệt máu đen từ trong hốc mắt chảy ra.
Hai mắt này rõ ràng đã bị người ta lấy đi! Cho dù là Thiên Vận Tử từ khi tiếng rống giận này vang lên, thân ảnh lờ mờ xuất hiện, đến khi thấy được hình dáng, ánh mắt lộ ra một tia khiếp sợ! Đây… chẳng lẽ… là… bà ta!
Đồng tử trong hai mắt Hư Không Tử co rụt lại, nhìn chằm chằm nữ tử ở phía cuối cơn lốc xoáy, không chút do dự lập tức phát huy toàn bộ tu vi, mang theo thôn nữ xinh đẹp và nữ tử áo hồng kia hướng về phía trước vùng vẫy bay lên.
- Là bà ta! Nhất định là bà ta! Bà ta không ngờ lại bị Tiên Đế Thanh Lâm phong ấn tại nơi này! Chết tiệt, nghe đồn bà ta đã sớm hồn bay phách lạc mới phải, không ngờ lại không hề giết bà ta!
Vẻ ung dung của Hư Không Tử lúc này hoàn toàn tiêu tan, sau khi thân ảnh này xuất hiện, hắn có cảm giác hồn bay phách tán. Đối với sự tình ở Tiên Giới năm đó, có rất nhiều tu sĩ biết, Hư Không Tử thân là thành viên của hội đồng trưởng lão của Liên Minh, lại biết được một vài bí ẩn mà người ngoài không thể biết! Ngay khi thân ảnh này xuất hiện, trưởng lão họ Tôn kia đang giãy giụa bên trong lực hút, nhưng khi sát khí đột nhiên xuất hiện kia xông tới, với tu vi của hắn không ngờ cũng không chịu nổi, nguyên lực trong cơ thể ngừng vận chuyển, thân mình lập tức bị cơn lốc xoáy kia hút lấy.
Ánh mắt hắn lộ vẻ hoảng sợ, mắt thấy mình sắp bị hút vào trong lốc xoáy, Tinh Ngân Điêu bên trong áo lập tức ló đầu ra, ánh mắt lạnh lùng chui ra, đạp lên thân mình trưởng lão họ Tôn nhảy lên. Tinh Ngân Điều này quả thực thần kỳ, không ngờ có thể đạp vào khoảng không để mượn lực, bên trong lực hút kia không ngừng vùng vẫy mà tiến về phía trước, đôi mắt chim nhìn Vương Lâm, lộ ra ánh sáng rực rỡ.
Giờ phút này Bối La lại nhìn thân ảnh lờ mờ đang chậm rãi trôi nổi kia, Yêu Tinh trong mắt phải lóe lên, thì thào lẩm bẩm:
- Lão bằng hữu… vốn tưởng là nàng năm đó chỉ mất tích, ở nơi nào đó bế quan chữa thương, hóa ra là bị Thanh Lâm phong ấn ở nơi này… Thanh Lâm… Hắn rất mạnh! Nếu năm đó không phải Tiên Giới sụp đổ, hắn bị trọng thương, ta cùng với Tháp Già hoàn toàn không dám có tham niệm đối với hắn!
Nhìn thân ảnh lờ mờ kia, ánh mắt Bối La lộ ra vẻ do dự.
- Có nên cứu nàng ra hay không đây… … Ánh mắt hắn bỗng nhiên lóe lên, cẩn thận nhìn thoáng qua phía sau thân ảnh lờ mờ kia, trên mặt lập tức lộ vẻ kinh sợ.
- Thanh Lâm quá độc! Không ngờ lấy vật ấy để phong ấn, với sức mạnh của ta, cho dù là ở thời kỳ đỉnh cao cũng không có cách nào cứu nàng ra, thậm chí rất có thể sẽ bị liên lụy, thôi bỏ đi!
Bỏ qua ý định cứu người, thân ảnh Bối La ở trong gợn sóng nhoáng lên một cái, chậm rãi biến mất, dùng phương pháp độc đáo này rời khỏi nơi này.
Đúng lúc này, theo thân ảnh lờ mờ kia dâng lên, sát khí điên cuồng tràn ngập, toàn bộ mọi người ở nơi đây bị bao phủ vào trong. Tư Đồ Nam hai tay bấm quyết, từng đạo thần thông bắn ra, thân ảnh bay lên, nhưng lập tức thân ảnh lờ mờ kia chậm rãi nâng tay phải lên, hướng về phía trên vung nhẹ một cái.
Trong tiếng ầm ầm, sát khí ở nơi đây ngay lập tức đã đạt tới đỉnh, theo cơn lốc xoáy quét ngang ra, hình thành một cơn lốc sát khí. Lăng Thiên Hậu thân mình nhoáng lên, bị hút xuống phía dưới.
Cùng lúc đó, còn có Tư Đồ Nam! Thân mình của Vương Lâm đang bay lên liền dừng lại, không chút do dự, nguyên lực trong cơ thể nhanh chóng tản ra, ầm một tiếng hóa thành một biển lửa lượn quanh thân thể, trong vòng quay của mười thanh đại kiếm, hướng thẳng đến Tư Đồ Nam.
Bên trong lực hút đáng sợ này cùng với thân ảnh lờ mờ kia không ngừng bay lên không trung, ngoại trừ những người bị hút, tất cả mọi người còn lại đều không ngừng thi triển thần thông chống lại lực hút kia thoát ra. Duy chỉ có Vương Lâm thân ảnh như điện, đi thẳng đến Tư Đồ Nam.
Nguyên lực toàn thân Tư Đồ Nam ngừng vận chuyển, trên mặt lộ vẻ cười khổ, mắt thấy khoảng cách đến thân ảnh lờ mờ đang không ngừng bay lên kia ngày càng gần, thì thào lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ phước lớn mạng lớn của lão tử lại dừng lại ở đây sao!
Hắn đang nói, ngay lập tức thấy được Vương Lâm đang đi tới phía hắn.
Vương Lâm giờ phút này nguyên lực toàn thân điên cuồng vận chuyển, cả người được bao phủ bên trong ngọn lửa, xông xuống phía dưới, lực hút khổng lồ kia lập tức quét ngang, đem biển lửa trên toàn thân hắn không ngừng nuốt lấy.
Mắt thấy khoảng cách tới Tư Đồ Nam càng ngày càng xa, ánh mắt Vương Lâm lộ vẻ quyết đoán, cắn răng nguyên lực ở phía sau thân người ầm ầm chấn động, khiến cho tốc độ thân mình của hắn tăng nhanh không thể tưởng tượng được, giống như một đạo sao băng bay thẳng xuống phía dưới.
Tốc độ của hắn tăng lên gấp bội, trong nháy mắt đã tới gần Tư Đồ Nam. Lúc này từ chỗ Vương Lâm tới thân ảnh lờ mờ kia còn chưa tới nghìn trượng, hắn đưa tay phải cách không túm một cái, ngay lập tức bắt được Tư Đồ Nam, nguyên lực toàn thân phát ra, ầm một tiếng, hình thành một sức tấn công hướng về phía trước vội vàng phóng đi.
Phía dưới Vương Lâm, hai hốc mắt trống rỗng của thân ảnh lờ mờ kia ngay lập tức có máu đen tràn ra, dung nhập vào xung quanh cơn lốc xoáy, không ngờ hóa thành một biển máu, ở bên trong cơn lốc xoáy khí thế ngập trời, hướng về phía trước mãnh liệt lao đến.