Tiên Nghịch

Chương 963: Thánh tổ của Phù Tộc


Biển máu đen này theo lốc xoáy chuyển động, từ xa nhìn lại, giống như là một dòng suối máu xoay tròn nuốt lấy bầu trời, tràn ra mùi tanh nồng đậm.
 
Dòng suối máu kia dường như mở ra một cái miệng rộng mênh mông, mang theo tiếng gào thét kỳ dị, không ngừng hướng về phía trước tấn công, khoảng cách nghìn trượng trong thời gian ngắn liền rút lại hơn phân nửa.
 
Vương Lâm túm lấy Tư Đồ Nam, nguyên lực toàn thân nhanh chóng vận chuyển, bên ngoài thân thể còn có biển lửa vô tận tản ra. Tay trái hắn bấm quyết điểm ra một cái, lập tức hơn mười thanh đại kiếm kia quay ngược chiều lại lập tức nhảy vào trong biển lửa, trong khi xoay trong tác động lên biển lửa hình thành một cơn lốc lửa, không ngừng tràn ngập ra bốn phía triệt tiêu lấy sát khí và mùi máu tanh kia.
 
Dưới sự thiêu đốt biển lửa, từng tiếng lách tách vang lên, bên ngoài cơn lốc lửa, sát khí tới gần không ngừng bị biển lửa thiêu đốt, hình thành một rào cản chắc chắn, khiến cho sát khí không thể tiến vào trong.
 
Dù sao nếu sát khí kia chỉ cần nhập vào trong cơ thể một chút, sẽ gây trở ngại cho việc vận chuyển nguyên lực, Vương Lâm tuy có Thánh Hỏa của Chu Tước dung nhập vào trong nguyên lực, nhưng cũng dám tùy tiện mạo hiểm.
 
Nhờ vào lực nghịch chuyển, cơn lốc này mang theo Vương Lâm kiên cường vùng vẫy tiến ra gần trăm trượng, đi thẳng lên phía trên. Lại quát khẽ một tiếng, Vương Lâm đưa tay phải hướng về phía trước hung hăng ném một cái.
 
Thân mình Tư Đồ Nam ngay lập tức bị ném đi, vượt qua Vương Lâm, cùng lúc đó, Vương Lâm lại xuất ra một đạo nguyên lực trong nháy mắt tiến vào cơ thể Tư Đồ Nam.
 
Nguyên lực của Vương Lâm ẩn chứa Thánh Hỏa của Chu Tước, có sức nóng cực mạnh. Sát khí trong cơ thể của Tư Đồ Nam ảnh hưởng đến nguyên lực vận chuyển lại như một dòng nước lạnh đến cực điểm, sở dĩ nguyên lực của hắn ngừng vận chuyển, bởi vì vô hình trung đã bị dòng nước này làm đông cứng.
 
Giờ phút này, nguyên lực của Vương Lâm dung nhập vào, sức nóng kia lập tức khiến cho nguyên lực của Tư Đồ Nam lỏng ra một chút. Tu vi của Tư Đồ Nam vốn không kém, nhờ vào nguyên lực của Vương Lâm, cưỡng ép nguyên lực vận chuyển, trong thân thể ngay lập tức có tiếng động ầm ầm truyền ra, cả người hét lớn một tiếng, tay bấm quyết lập tức vùng lên.
 
Nếu thân ảnh mơ hồ kia còn ở trạng thái đỉnh cao, một đạo sát khí này Tư Đồ Nam và Vương Lâm hoàn toàn không có cơ hội chống đỡ. Nhưng giờ phút này thân ảnh mơ hồ kia bị phong ấn ở nơi này qua vô số năm, hơn nữa Chu Tước Thánh Hỏa của Vương Lâm vô cùng tinh thuần, vì thế mới có cơ hội phá giải.
 
Tư Đồ Nam tóc dài phất phơ, nguyên lực trong cơ thể vận chuyển trở lại, tuy vẫn còn có chút đình trệ, nhưng trong tình cảnh nguy cơ này cũng không có thời gian trị thương. Ngay khi cả người vùng lên, hắn không chút do dự tay phải bấm quyết, trong tiếng quát khẽ tung một trảo xuống phía dưới! Lập tức liền có năm đạo kim quang từ năm ngón tay hắn biến ảo xuất ra, bay thẳng xuống Vương Lâm phía dưới. Năm đạo kim quang này trong nháy mắt tới gần, ngay lập tức hóa thành một tấm lưới lớn bọc lấy người Vương Lâm.
 
Tư Đồ Nam trong lúc này gần như sử dụng toàn bộ sức lực của mình, hướng về trước hung hăng túm một cái! Vương Lâm trước đó vì mạo hiểm cứu Tư Đồ Nam mà đi xuống sâu như vậy, tuy vẫn đang vùng vẫy bay lên, nhưng lúc ném Tư Đồ Nam đi, thân mình không khỏi tạm dừng, vì thế, biển máu màu đen rít gào tới gần, khoảng cách lúc này còn chưa đến trăm trượng. Mùi máu tanh kia gần như đập vào mặt, truyền vào các giác quan của Vương Lâm.
 
Những sinh mạng không được luân hồi, một đám hồn phách bộ dáng dữ tợn rõ ràng lọt vào tầm mắt, khiến cho da đầu Vương Lâm run lên, lại có một lượng lớn sát khí từ trong biển máu lốc xoáy xuất hiện, hướng về phía Vương Lâm tràn tới.
 
Đúng lúc này, tấm lưới lớn của Tư Đồ Nam hạ xuống bao phủ lấy Vương Lâm, Tư Đồ Nam gầm nhẹ kéo một cái, thân mình Vương Lâm lập tức nhờ đó vùng lên, hai người cứ luân phiên nhau như vậy, trợ giúp lẫn nhau, dần dần từ biển máu kia đang lao ra, khoảng cách tới biển máu cũng ngày càng xa.
 
Đây là Vương Lâm và Tư Đồ Nam, nếu đổi lại là những người khác, tuyệt đối không thể thực hiện được sự phối hợp tuyệt diệu như vậy. Hết thảy chuyện này nói thì đơn giản, nhưng trên thực tế nếu không phải là hoàn toàn hiểu rõ nhau, hoàn toàn tin tưởng, thậm chí phải nắm chắc thời cơ, nếu có chút sai lầm, có nửa điểm không hiểu nhau, thì hai người tuyệt đối không thể làm được như vậy mà thoát khỏi hiểm cảnh.
 
Dù sao khi gặp nguy hiểm, trong lòng mỗi người đều suy nghĩ cho tính mạng bản thân mình, đặc biệt trong lúc này, thông thường muốn kéo đối phương ra thì điều kiện tiên quyết là phải mạo hiểm bản thân mình, vì vậy những người tu đạo trên thế gian này rất ít người có thể làm được.
 
Tư Đồ Nam gặp nạn, Vương Lâm có thể liều lĩnh đi cứu, cũng như vậy, khi Vương Lâm gặp nguy hiểm, Tư Đồ Nam sẽ không chút do dự ra tay! Cho dù là đối mặt với sự sống hay cái chết cũng không hề đổi ý.
 
Trong lúc hai huynh đệ Vương Lâm và Tư Đồ Nam trợ giúp lẫn nhau thoát ra, Lăng Thiên Hậu trước đó đã bị sát khí tấn công, cản trở nguyên lực vận chuyển, không ngừng rơi xuống.
 
Tu vi Lăng Thiên Hậu cao hơn Tư Đồ Nam, khi rơi xuống, ngay lập tức liền buông xuôi, nhưng khoảng cách tới biển máu lốc xoáy kia quá gần, nếu hắn khôi phục tu vi vận chuyển thì còn có cơ hội thoát ra, nhưng hiện giờ lại buông xuôi, nguy cơ chỉ trong sớm tối! Đúng lúc này, phía trên cơn lốc xoáy, Thiên Vận Tử hơi nhíu mày, trong lòng thầm than, vung tay áo, không ngờ cũng lựa chọn giống như Vương Lâm lúc trước, thân ảnh như điện, lao thẳng xuống phía dưới.
 
Tốc độ của hắn vượt xa Vương Lâm, gần như trong phút chốc lao đến bên cạnh Lăng Thiên Hậu ở sâu trong cơn lốc xoáy, ôm lấy Lăng Thiên Hậu, phi thẳng lên phía trên.
 
Biển máu rít gào, thân ảnh mơ hồ kia lơ lửng ở trung tâm, nâng cánh tay khô héo lên, túm về phía trước một cái.
 
Thiên Vận Tử biến sắc, không nghĩ ngợi từ giữa mi tâm lóe lên ánh sáng màu xám. Trong ánh sáng màu xám kia, Thiên Vận Tử áo xám rõ ràng biến ảo hiện ra, ngay khi xuất hiện, Thiên Vận Tử áo xám này tay phải bấm quyết chỉ về phía trước, lập tức trong biển máu lốc xoáy này lập tức có những tiếng chói tai tràn ra.
 
Từng đạo Sát Lục Khí bỗng nhiên xuất hiện, trong nháy mắt liền tràn ra bốn phía như thể những làn khói lượn lờ. Từ xa nhìn lại, những đạo Sát Lục Khí này rất nhiều, cực kỳ kinh người.
 
Sát Lục Khí vô tận kia theo ngón tay Thiên Vận Tử chỉ ra, từ bốn phương tám hướng ngưng tụ ở phía trước người, hóa thành một đạo Sát Lục Khí tấn công thẳng đến thân ảnh lờ mờ kia.
 
Ngay khi Thiên Vận Tử áo xám xuất hiện, thôn nữ xinh đẹp cùng với Côn Hư Thánh Nữ mở ảo và Hư Không Tử kia đồng tử trong mắt co rụt lại, thì thào lẩm bẩm:
 
- Áo xám… … Thiên Vận Tử áo xáo thần sắc âm trầm, lạnh lùng đến cực điểm, lúc tay phải chỉ ra trong miệng bình tĩnh nói một câu.
 
- Nổ!
 
Lời vừa nói ra, lập tức luồng khí từ Sát Lục vô tận hợp lại bỗng nhiên nổ tung! Chỉ nghe thấy một thanh âm kinh thiên vang lên, Sát Lục Khí nổ tung hình thành một lực phản chấn, lập tức khiến cho Thiên Vận Tử áo xám và Lăng Thiên Hậu lao ra, bay thẳng lên phía trên.
 
Biển máu kia trong tiếng nổ kinh thiên này, lập tức cuộn lên, hồn phách bên trong liền bị xé tan kêu lên thảm thiết mà chết.
 
Lăng Thiên Hậu trầm ngâm, đối với sự ra tay cứu giúp của Thiên Vận Tử, hắn đáp lại bằng một ánh mắt lạnh lùng.
 
Thiên Vận Tử không để ý tới Lăng Thiên Hậu, hết sức lao ra. Đột nhiên lốc xoáy phía dưới liền truyền ra một tiếng rít gào. Thân ảnh lờ mờ kia ngẩng mạnh đầu, lấy một tốc độ không thể tưởng tượng được lao ra, tay phải xuất ra một trảo hướng đến người của Thiên Vận Tử.
 
Trong tiếng rít gào này ẩn chứa một sức tấn công đáng sợ, Vương Lâm và Tư Đồ Nam lập tức đều bị tấn công, hai người lập tức phun ra một ngụm máu tươi, tăng nhanh tốc độ thoát ra.
 
Còn những người khác, lúc này cũng đã sớm không ngừng bay lên, vận chuyển nguyên lực trong cơ thể chống cự lại sức tấn công này.
 
Thiên Vận Tử áo xám ánh mắt sững lại, nhìn chằm chằm thân ảnh lờ mờ kia đang nhanh chóng tới gần, trong mắt đột nhiên lóe lên hồng quang, khóe miệng cười lạnh, nâng tay phải chỉ lên phía trên, chậm rãi nói:
 
- Sát Lục Thành Giới!
 
Lời vừa nói ra, lập tức hư không ở chỗ mọi người chợt truyền đến tiếng nổ ầm ầm, chỉ thấy trong hư vô phía trên cơn lốc xoáy, ngay lập tức có một cái khe lớn dữ tợn xuất hiện! Từng đạo Sát Lục Khí từ trong cái khe kia điên cuồng mạnh mẽ hiện ra. Những đạo Sát Lục Khí này thật sự rất nhiều, so với vừa rồi còn nhiều hơn vô số lần! Trong thời gian rất ngắn, ngay khi những đạo Sát Lục Khí xuất hiện, trong toàn bộ phạm vi nơi này lộ ra sát khí! Mười vạn, trăm vạn, ngàn vạn đạo Sát Lục Khí gào thét xuất ra, trong tiếng gào thét trải ra phía trên cơn lốc xoáy như muôn chôn tiên này. Những đạo Sát Lục Khí này rất nhiều, cũng không dung hợp lại với nhau, nếu không chỉ sợ trong phạm vi nơi đây hoàn toàn không thể chứa được! Cảnh tượng khó có thể tưởng tượng này lọt vào mắt Vương Lâm, lập tức hắn hít sâu, bên tai hắn mơ hồ truyền đến thanh âm bình tĩnh bá đạo năm xưa của Thiên Vận Tử áo xám kia.
 
- Nếu có hàng triệu đạo Sát Lục Khí, cho dù là một tinh cầu sụp đổ, cũng có thể bảo vệ được thân mình!
 
Hàng triệu đạo Sát Lục Khí trước đây Vương Lâm chưa từng chứng kiến qua, giờ phút này tận mắt nhìn thấy, tâm thần rung động, không thể nói nên lời.
 
Cơn lốc xoáy chôn tiên tuy lớn, nhưng so với Sát Lục Khí này vẫn còn yếu hơn một chút. Giờ phút này, những đạo Sát Lục Khí theo tay phải Thiên Vận Tử hạ xuống, lập tức ngưng tụ với nhau.
 
Hàng triệu đạo Sát Lục Khí ngưng tụ thành một cơn lốc xoáy, bỗng nhiên xuất hiện ở trước mắt mọi người. Cơn lốc xoáy này rất lớn, dường như có thể phá tan hết thảy những sự che chắn nơi đây, lại không ngừng ép xuống, một luồng uy áp đáng sợ khiến cho da đầu mọi người run lên điên cuồng mạnh mẽ xuất hiện.
 
- Sát Lục Thao Thiên!
 
Thiên Vận Tử áo xám quát khẽ, cơn lốc xoáy Sát Lục vô biên kia lập tức gào thét lao tới, khuấy động cả cơn lốc xoáy chôn tiên, hướng thẳng đến thân ảnh lờ mờ kia.
 
Rầm rầm rầm rầm! Từng trận tiếng động kinh thiên giống như sấm sét vang lên, dường như không hề dừng lại. Trong lúc không ngừng tấn công, biển máu kia lại một lần nữa sụp đổ, hướng về bốn phía tràn ra. Ngay cả cơn lốc xoáy chôn tiên kia giờ phút này đã bị chấn động.
 
Mượn lực tấn công, tốc độ của Vương Lâm và Tư Đồ Nam nhanh hơn, trực tiếp thoát ra khỏi cơn lốc xoáy, bay giữa không trung, sắc mặt tái nhợt nhìn xuống phía dưới.
 
Không chỉ có hai người như vậy, mà lúc này, cho dù là lão già hồ lô kia trong mắt cũng lộ vẻ hoảng sợ, nam tử áo đen trên mi tâm có ẩn giấu dấu ấn hắc long kia đồng tử trong hai mắt cũng hung hăng co rụt lại.
 
- Thiên Vận Tử.
 
Hư Không Tử lại hít sâu, nhìn chằm chằm Thiên Vận Tử áo xám. Hắn vĩnh viễn cũng không quên được năm đó chính bóng dáng này, với sức mạnh của một người đi vào Tu Chân Liên Minh, liên tục đánh bại vô số đại thần thông tu sĩ của liên minh, thậm chí người của hội đồng trưởng lão cũng có một vài người không phải là đối thủ của người này.
 
Hắn năm đó giết một thành viên của hội đồng trưởng lão, với phong thái dũng mãnh trở thành thành viên mới của hội đồng trưởng lão!
 
- Đáng sợ hơn trên người hắn còn có một sức mạnh quy tắc đáng sợ bao trùm thiên hạ, biết trước hết thảy. Khi hắn thi triển Sát Lục mặc dù đáng sợ, nhưng khi không có Sát Lục, cái ánh mắt nhìn thấu hết thảy năm đó đủ để Tu Chân Liên Minh cực kỳ coi trọng… …