Chương 2890
Lê Ngọc Hi mỉm cười ngay khi nhìn thấy Lê Triều Viễn “Anh lo lắng về bạn gái của mình quá đó nha, còn đến tận nơi quay phim”
Quan Triều Viễn không để ý đến cô ta, quay đầu nhìn Phương Tri Thành.’Chiều nay cô ấy còn có việc nữa không?”
Phương Tri Thành bị anh nhìn cảm thấy da đầu như có dòng điện chạy qua Anh ấy thậm chí có thể đảm bảo rằng nếu anh ấy dám gật đầu, ông chủ Quan có thể xé xác anh ẩy ngay tại chỗ.
Phương Tri Thành vội vàng nở một nụ cười: “Không có việc gì…tất nhiên là không có việc gì”
Tô Lam cau mày, bây giờ cô mới biết Phương Trị Thành lại dễ dàng khuất phục trước Lê Triều Viễn như vậy đó nha.
“Đạo diễn Phương, buổi sáng là ai đã nói với tôi là muốn xem tất cả phim gốc của Lê Ngọc Hi?”
‘Vẻ mặt của Phương Tri Thành rõ ràng là có chút khó xử.
Anh nhanh chóng hắng giọng và đi đến bên người Tô Lam: “Những chuyện này làm sao có thể làm phiền cô chứ, tôi sẽ giao cho những người khác, cô nhanh về nhà đi”
Anh ấy vừa nói vừa đấy Tô Lam, nhưng †ay anh ấy vẫn còn loay hoay trên không thì nhìn thấy ánh mắt đầy sắc lạnh của Quan Triều Viễn.
Mồ hôi trên trán chảy xuống, ngay lập tức thu †ay lại.
Ngay cả nụ cười cũng đóng băng nơi khóe miệng.
Anh ấy cảm thấy mừng thầm vì mình phản ứng nhanh, nếu không tay anh sẽ…
“Tô Lam, tổ tiên của tôi ơil Cô nhanh đi đi, tôi cầu xin cô đó được không?”
Nhìn thấy vẻ sợ hãi của Phương Tri Thành, Tô Lam cảm thấy hơi buồn cười: ‘Vậy thôi, nếu có chuyện gì thì thông báo lại cho tôi.”
Phương Tri Thành lén nhìn Quan Triều Viễn, phát hiện anh ấy đang bị nhìn chăm chằm một cách kỳ lạ Da đầu của Phương Tri Thành tê dại, anh ấy vội vàng vỗ ngực đảm bảo: “Tôi dùng nhân phẩm của mình để đảm bảo rằng dù tối nay trời có sập.
thì cũng không liên quan gì đến cô, vậy nên đừng lo lắng nữa, đi với Quan Triều Viễn đi”
Sau khi rời khỏi, Tô Lam theo Quan Triều Viễn lên xe, cô ngồi ngay ngắn trên ghế lái phụ, trên phi công phụ, Quan Triều Viễn nhanh chóng thất dây an toàn cho cô.
“Anh Quan, nếu em nhớ không nhầm, buổi tụ họp gia đình của Lâm Thúy Vân diễn ra vào buổi tối, nhưng lại lùi công việc của mình vào buổi chiều.”
Tô Lam biểu hiện không biết nói gì: “Bởi vì anh đẩy lùi công việc buổi chiều nên đến đây để bắt giữ gái nhà lành sao.”
Quan Triều Viễn vừa lái xe vừa nhìn cô nói: “Em là vợ anh, cho nên không được tính là bắt giữ gái nhà lành nha”
Tô Lam cũng lười tranh luận với anh, nghiêng đầu nhìn anh: “Thời gian còn nhiều như vậy, chúng ta định đi đâu?”
“Đi đón hai đứa nhỏ trước, chọn chút quà, chúng ta cũng không thể đi tay không đến nhà người khác”
Tô Lam nheo mắt lấy tay chống cảm: “Thật không ngờ, ông chủ lớn của chúng ta lại chu đáo như vậy, thật đúng là cẩn thận”
Quan Triều Viễn nhướng mày: “Lúc đưa thuốc.
cho em cẩn thận hơn, em không nhớ à?”
Tô Lam.
Tên vô liêm sỉ này đúng là không biết xấu hổ, còn dám nói chuyện về thuốc.
Đúng vậy, Tân Tấn Tài có đưa cho cô thuốc, nó được sử dụng để phục hồi vết thương.
Rõ ràng loại thuốc này chỉ dùng bảy ngày là đủ nhưng tên vô liêm sỉ này dám không kiềm chế chính mình làm cho cô nửa tháng mới lành Là nửa tháng đó nha.
Cô đều bị anh ăn sạch sẽ.