Chương 4822
Dù sao sau khi Vu Thắng Nam tới thì cũng đã đá mình ra khỏi đoàn làm phim vì chuyện của Asius.
Lần này đột nhiên lại thay đổi ý định, muốn để cho mình trở về.
“Đúng thế, tôi chọn đến chọn đi, cảm thấy chỉ có cô ấy mới thích hợp nhất”
Tô Lam do dự một lát nhưng cuối cùng vấn nói ra sự thắc mắc trong lòng mình: “Tổng thanh tra Vu cảm thấy Mãn Loan thích hợp với nhân vật này, hay là vì áy náy trong lòng mà muốn nhân cơ hội nay để đền bù cho cô ấy đây?”
“Nếu như tổng thanh tra Vu thật sự muốn bù đắp thì tại sao không trực tiếp gọi điện thoại cho Mẫn Loan chứ?”
Đầu dây bên kia điện thoại, Vu Thắng Nam không ngờ rằng Tô Lam lại nói thẳng ra như thế.
“Tôi chẳng quan tâm cô nghĩ như thế nào, cứ xem như là tôi muốn đền bù đi, tôi cảm thấy không có ai càng thích hợp hơn cô ấy.”
“Về phần tại sao tôi không gọi thẳng cho cô ấy thì đây là tự do của tôi.”
“Cô bằng lòng chuyển lời thì chuyển, không thì xem như tôi chưa nói gì.”
Tô Lam im lặng một lát rồi nói: “Tổng thanh tra Vu, tạm thời tôi còn chưa thể trả lời bà, chờ tôi bàn bạc với Mẫn Loan rồi nói sau.”
Tô Lam nói xong rồi trực tiếp cúp máy.
Cô quay đầu nhìn về phía Mộ Mẫn Loan rồi hỏi: “Vừa rồi chị cũng nghe | thấy em và bà ta nói gì rồi đó, chị nghĩ như thế nào?”
Mộ Mãn Loan nhíu mày rồi không nói gì. Tô Lam biết cô ấy đang lo lắng vì điều gì.
Trước kia cô ấy chỉ là đi xem Diệp Hân Nguy biểu diễn thôi mà đã bị cô ta tấn công rồi.
Lần này nếu như Mộ Mẫn Loan đi diễn nhân vật này thì còn phải diễn chung với Diệp Hân Nguy kia.
Ai biết cô ta có giở trò gì nữa không chứ?
Đây là lý do đầu tiên.
Thứ hai là bởi vì sau khi Mộ Mẫn Loan trải qua chuyện đó thì cũng đã hoàn toàn thất vọng về Vu Thắng Nam.
Chỉ sợ chính cô ấy cũng không muốn dây dưa gì thêm với bọn họ.
Mộ Mãn Loan suy nghĩ một lát rồi ngẩng đầu lên nhìn Tô Lam: “Tô Lam, em cảm thấy thế nào?”
“Em xem kịch bản rồi, mặc dù nhân vậy này xuất hiện chưa tới bốn tập nhưng tính cách nhân vật rất có cá tính.”
“Nếu như có thể diễn tốt nhân vật đó thì chắc chắn sẽ có trợ giúp đối với sự nghiệp của chị.”
“Đương nhiên, quan điểm này của em là đã tìm những yếu tố khách quan mà phân tích, quyền quyết định cuối cùng vần nằm trong tay chị.”
“Cho dù chị có đồng ý nhận vai diễn này hay không thì em đều ủng hộ chị.”
“Vậy để chị suy nghĩ một chút đi, ngày mai chị sẽ cho em một câu trả lời chắc chắn.”
“Được rồi, em biết là chị còn phải bàn bạc với anh trai em mà.”
Mấy người Quan Triều Viễn ngồi chơi ở nhà Tô Duy Nam hơn một tiếng đồng hồ. Khi thấy sắp mười giờ rồi thì một nhà năm người các cô mới chuẩn bị về nhà.
Bởi vì lần này là cả nhà tụ tập lại nên chính Quan Triều Viễn tự lái xe.
Tô Lam dẫn mấy đứa bé ngồi ở hàng ghế sau.