Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3003




Chương 3084

Vở kịch trong phòng hòa nhạc vừa kết thúc là đến bữa tiệc khiêu vũ.

Niệm Noãn đột nhiên cảm thấy bụng mình không được ổn, không biết đã ăn phải thứ gì hỏng, cô vội chạy về ký túc xá một mình.

Cô ở lại ký túc xá khoảng nửa tiếng, có lẽ bữa tiệc cũng sắp sửa kết thúc, nhưng nghĩ Uyển Nhi vẫn còn ở đó chờ mình, do dự một lát cuối cùng vẫn đến hội trường tiệc.

Lúc đi ngang qua hồ Bán Nguyệt, đột nhiên thoáng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

“Ôi… Anh Cố, anh cũng về tham dự lễ kỷ niệm ngày thành lập trường sao?

Em… Em thích anh, chúng ta có thể qua lại tìm hiểu nhau được không?”

Một cô gái đeo mặt nạ, gấp gáp đưa một bức thư tình cho anh, ngón tay đều đang run run.

Lúc này Niệm Noãn mới nhớ ra, anh đã tốt nghiệp thành công, là cựu sinh viên quay về trường phát biểu cảm nghĩ.

Không ngờ anh lại ở chỗ này, còn được cô gái khác tỏ tình? Anh sẽ không đùa giốn tình cảm của Uyển Nhi đấy chứ? Ề Cô bỗng căng thẳng hẳn lên, trốn sau rừng trúc nhìn.

“Thật sự xin lỗi, tôi đã có người trong lòng rồi.”

“Không sao, em có thể đợi anh.”

“Cô bé, tôi không thích hợp với em.

Em hãy tìm người khác thích hợp hơn đi. Rất cảm ơn vì em đã thích tôi, tôi rất vinh hạnh và cũng rất mong em có thể được hạnh phúc.”

Cố Hy dịu dàng nói, miệng hơi mỉm cười hệt như… gió xuân tháng ba, nắng ấm giữa ngày đông.

Thậm chí Cố Niệm Noãn còn tưởng răng mình nhìn nhầm, Gố Hy trước mặt cô lúc nào cũng lạnh lùng, im lặng là vàng.

Làm gì nói gì cũng rất nề nếp.

Anh đã bao giờ từng dịu dàng như vậy?

Thế nào vậy chứ? Mặt lạnh với người thân mà lại dịu dàng với người ngoài sao?

Ôi mẹ ơi, người đàn ông này còn có hai mặt sao?

Cố Hy từ chối lòng tốt của người kia xong liền đi về phía sảnh hòa nhạc, Cố Niệm Noãn cũng nhảy ra, nói: “Này, em cũng thích anh, anh không thể chấp nhận em được sao?”

Cô cố ý nhéo cổ họng để giọng nói phát ra khàn khàn.

Lúc này cô đeo mặt nạ, Cố Hy cũng không nhận ra cô là ai, sợ gì chứ.

Nếu có bị vạch trần thì cô cũng xong việc rồi.

Cố Hy nghe vậy, chớp mắt nhìn chăm chằm người trước mặt bằng ánh mắt như đuốc khiến cô bỗng không có chút cảm giác an toàn nào.

Rõ ràng là ăn mặc kín mít nhưng ở trước mặt anh sao lại cảm giác như một đứa bé sơ sinh không một mảnh vải?

Cô bỗng chột dạ, nuốt nước miếng liên tục.

Còn anh lại từ từ ép sát vào mình.

“Anh… Anh làm gì vậy hả?”

Cô căng thẳng hỏi, lúc này cũng không để ý mình đã đứng sát hồ.