Truyền Nhân Thần Y

Chương 161: Đưa tay cho tôi!


Lúc này Tiền Hào xấu hổ không thôi, anh ta làm sao không nghe thấy chứ, chỉ là tự động bỏ ngoài tai mà thôi. 

 Tô Vũ đi đến, vỗ vỗ vai Tiền Hào nói: "Được rồi, tao sẽ cố gắng làm nhanh nhất có thể, không quấy rầy hai người đâu.” 

 Sau khi nói xong, anh tranh thủ thời gian ngồi ở bên cạnh Triệu Mộng Nhã: "Đưa tay cho tôi!” 

 Triệu Mộng Nhã nhẹ nhàng lau lòng bàn tay lên tấm ga trải giường bên cạnh, vì quan hệ căng thẳng vừa rồi nên lòng bàn tay cô ta đều đổ mồ hôi lạnh. 

 Tô Vũ đặt tay lên mạch của Triệu Mộng Nhã, một tia linh khí nhập vào trong đó, linh khí này giống như là ánh mắt của Tô Vũ, có thể trải rộng toàn thân Triệu Mộng Nhã, mặc kệ Băng Linh Hàn Tàm kia trốn ở đâu cũng có thể tìm thấy một cách chính xác được. 

 Một lát sau, Tô Vũ khẽ gật đầu nói: "Được rồi, cởi áo đi.” 

 “Hả?” Triệu Mộng Nhã ngẩn người, không biết Tô Vũ muốn làm gì. 

 “Cổ trùng trên người cô hiện tại đang ở trên huyệt vị Phách Hộ của cô, lần cuối cùng cô cảm nhận được đau đớn có phải là ở xương bả vai phải hay không?" Sau khi Tô Vũ nói xong, Triệu Mộng Nhã nhớ lại rồi gật đầu. 

 "Thế thì đúng rồi, bây giờ nó tạm thời ngủ đông, cho nên là thời điểm tốt nhất để lấy nó ra." 

 Nghe Tô Vũ nói như vậy, giống như là muốn lấy thứ gì đó ra khỏi cơ thể, khó tránh khỏi khiến người ta có chút sợ hãi. 

 "Thế này là muốn phẫu thuật sao?" Tiền Hào đứng ở một bên nhíu mày hỏi. 

 Tô Vũ gật đầu nói: "Mày cũng có thể hiểu như vậy.” 

 Tuy rằng trong lòng vẫn có chút lo lắng, trên thực tế Triệu Mộng Nhã vẫn có vài phần không tin Tô Vũ, dù sao trông anh cũng không giống bác sĩ, mà cô ta lại không tìm thấy bất kỳ lý do gì khiến Tô Vũ hại mình. 

 Mặc dù trong lòng có nhiều nghi ngờ, nhưng cuối cùng Triệu Mộng Nhã vẫn làm theo, Tô Vũ quay đầu lại nói với Tiền Hào: "Mày ôm cô ấy, để cô ấy đưa lưng về phía tao, sẽ có hơi đau, hy vọng cô có thể kiên trì.” 

 Triệu Mộng Nhã dựa vào trên vai Tiền Hào, Tô Vũ đưa tay cởi bỏ nội y của cô ta để lộ ra làn da trắng như tuyết. Tô Vũ trở tay, một cây châm vô sắc phản quang đã ở trên tay anh. 

 Hiệu quả của châm vô sắc phản quang cũng không phải đâm vào mô da, mà là trực tiếp tiếp xúc với kinh mạch và đầu dây thần kinh của con người, cho nên cơn đau sẽ rất rõ ràng. 

 “Ôm chặt cô ấy, đừng nhúc nhích.” Sau khi Tô Vũ nói xong, châm vô sắc phản quang đã cắm chuẩn xác vào trong huyệt Phách Hộ của Triệu Mộng Nhã. 

 Nhất thời không chỉ có Tô Vũ mà ngay cả Tiền Hào cũng nhìn thấy rõ ràng, dưới làn da của Triệu Mộng Nhã hình như có thứ gì đó đang không ngừng giãy giụa. 

 Cùng lúc đó thân thể của Triệu Mộng Nhã không ngừng run rẩy, kêu lên một tiếng: "A!” 

 Tiền Hào ôm chặt eo cô ta không cho cô ta cử động, nhỏ giọng nói vào tai cô ta: “Đừng cử động, cũng sắp xong rồi.” 

 “A!” 

 Tiền Hào vừa nói xong thì chính anh ta lại hét lên. Bởi vì dưới tình thế cấp bách, Triệu Mộng Nhã đã há mồm cắn vào bả vai của Tiền Hào, cảm giác như một miếng thịt lớn sắp bị cắn đứt rồi. 

 Hai tiếng hét liên tiếp này làm cho thím Ngô ở dưới lầu cũng có thể nghe được rõ ràng, vì thế trong lòng bà ấy còn đang âm thầm vui mừng. 

 Mà đối với tất cả những thứ này, Tô Vũ đều làm như mắt điếc tai ngơ, động tác trên tay tựa như bươm bướm xuyên hoa, châm vô sắc phản quang giống như là một cái ống dẫn. 

 Những dòng chất lỏng màu vàng nhạt dọc theo châm vô sắc phản quang chảy ra, hơn nữa dừng lại ở trên làn da Triệu Mộng Nhã và không ngừng tụ lại. 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!