Vô Tận Đan Điền​

Chương 19: Dương Tuấn​


Đế Liên hoa là một loại tuyệt đỉnh dược liệu, hoạt tính có thể kích thích cơ bắp, đối với người bị thương, có thể rất nhanh chữa thương, lại để cho thân thể triệt để khôi phục, đương nhiên nói thì nghe đơn giản nhưng tác dụng mang lại rất lớn a.., vốn là cần tu luyện một năm Linh Tê Luyện Thể Quyết mới miễn cưỡng đạt tới tầng thứ nhất, nếu dùng Đế Liên hoa chỉ sợ chưa tới một tuần lễ đã có thể tu luyện tới đại thành cấp bậc!

Đế Liên hoa loại được liệu rất khó tìm kiếm, nhất là ngàn năm càng lại càng trân quý hơn, kiếp trước thời điểm Nhiếp Vân thân là lão ngoan đồng, tìm được nó cũng trải qua muôn vàn khó khăn, chớ nói chi là hiện tại rồi!

Bởi vậy kế hoạch phối trí nước thuốc cường thể tại thời điểm này căn bản không muốn sử dụng bụi dược liệu này, lại không nghĩ tới hôm nay tại đấu giá hội đột nhiên xuất hiện!

“Thời điểm này ở kiếp trước, ta quan sát toàn bộ quá trình đấu giá, theo bản thân hắn nhớ hoàn toàn không có đấu giá Đế Liên hoa a! Chẳng lẽ bởi vì ta trọng sinh, nên rất nhiều chuyện thay đổi?"

Nhiếp Vân cản thất lo lắng và hoảng sợ cũng không phải vì dược liệu Đế Liên xuất hiện, mà là kiếp trước mình cũng tham gia lần đấu giá này, nhớ rõ là dược liệu này không xuất hiện, như thế nào kiếp này đột ngột xuất hiện?

Xem ra bởi vì chính mình trọng sinh, cứu tỷ tỷ, mẫu thân thoát chết, rất nhiều chuyện xảy ra hiện tại và chuyện trong trí nhớ của hắn có nhiều sự khác biệt!

"Hô! Nhất định phải mua được bụi dược liệu này!” Thở ra một hơi dài, gạt đi nỗi sợ trong lòng, Nhiếp Vân nhìn về phía trong phòng đấu, ngọc bài cực lớn hiện thị giá đang được đấu cao nhất hiện tại.

Đế Liên hoa bắt đầu đấu giá từ ba vạn bạch ngân, rất nhanh tăng lên đến năm vạn, bất quá sau khi lên đến năm vạn thì tốc độ tăng trưởng tựu chậm lại, tựa hồ rất nhiều người chưa biết được công dụng cụ thể của bụi dược liệu này, đều không muốn mạo hiểm ra giá cao!

"Sáu vạn!"

Nhiếp Vân mặc dù biết buội dược liệu này giá trị không thể thấp hơn so với Bồng Hinh Tuyết Liên, vẫn là cố nén kích động từng chút một tăng giá.

“Hai khách nhân gian phòng số 17 thêm đến sáu vạn, không biết có vị nào trả giá cao hơn không? Không có, cái này là gốc dược liệu ngàn năm độ trân quý rất cao nga, một, hai... Ah, tốt, một khách nhân ở gian phòng số 4 tăng giá lên đến tám vạn..."

Ngay tại trung tâm hội trường đấu giá, trên ngọc bài nhấp nhái hiện ra tám vạn.

"Vậy mà mới một thoáng tăng thêm hai vạn, xem ra gian phòng số 4 nhất định mún mua vật phẩm này!"

“Ai da, bỏ thêm nhiều tiền như vậy, cái gốc Đế Liên hoa có giá trị gì nhỉ? Như vậy đáng giá sao!"

Trên khán đài còn có một số người đến xem đấu giá, những người này phần lớn là đến xem náo nhiệt, gia cảnh bình thường, lúc này chứng kiến một loạt phòng ở gian số 4 đột nhiên bỏ thêm nhiều tiền như vậy, tất cả đều khiếp sợ nghị luận lên.

Hai vạn lượng bạc cơ hồ đủ cho một chi nhánh gia tộc chi tiêu nhiều năm, đối với người bình thường mà nói là cả đời cũng không kiếm được số ngân lượng như vậy.

…………

Bên trong gian phòng số 4, một thanh niên ngồi ngay ngắn chính giửa phòng. Người thanh niên này tầm khoảng hai mươi tuổi, lông mày sắc bén như kiếm, một thân hoàng y sạch sẽ, toàn thân lộ ra vẻ tôn quý, uy nghiêm, hô hấp trầm ổn, một cổ chân khí từ trong cơ thể bành trướng ra ngoài, tinh khiết cường đại, đích thị là Khí Hải đệ ngũ trọng Xuất Thể cảnh cường giả!

Đứng phía sau thanh niên này có hai người mặc đồ hạ nhận, tuổi không lớn lắm nhưng lại có Khí Hải đệ tứ trọng đỉnh phong thực lực, đứng nguyên tại chỗ nhưng thân thể toát lên một cỗ ngạo khí không ai bì nổi.



"Gốc 【 Đế Liên hoa 】 này đến cùng có công hiệu gì, đến độ thiếu gia phải ra tay?"

Chứng kiến sự trầm ổn của thiếu gia, một mực không nói lời nào đột nhiên vung tay một cái đấu giá lên đến tám vạn , hạ nhân bên tay trái tò mò hỏi.

"Cái gốc Đế Liên hoa này người khác khẳng định chỉ có thể sử dụng giống như thuốc chữa thương, thậm chí toàn bộ Lạc Thủy thành không có được mấy người hiểu rõ giá trị thật của nó!" Ngồi trên ghế thanh niên điểm nhẹ ngón tay lệ mặt bàn, trong lời nói mang theo không ít ngạo mạng. ”Nhưng ta biết rất rõ ràng! Đế Liên hoa ngàn năm có hoạt tính kích thích cơ bắp, người nào dùng thì phản ứng và lực lượng đều được tăng cường, nếu như cho ta phục dụng, thực lực tuyệt đối có thể lần nữa tăng cường gấp đôi, đến lúc đó đừng nói thanh niên trong tộc, cho dù thế hệ đi trước cũng có thể vượt mặt dễ dàng!"

"Có thể kích thích cơ bắp hoạt tính? Công hiệu lớn như vậy? Khó trách thiếu gia thoáng một phát tựu bỏ thêm hai vạn, đoán chừng nghe được nhiều tiền như vậy, mọi người cũng biết thiếu gia nguyện nhất định phải có, chắc sẽ không dám cùng ngươi tranh đoạt rồi!"

"Đó là lẽ tự nhiên, gần đây thiếu gia làm việc tính toán tỷ mỹ, tựu như lần trước đối phó tên nghiệt chủng Dương Ngạn kia, mới chỉ sự dụng một ít mưu kế lại để cho chính hắn buộc phải rời khỏi gia tộc, một mạch ra đi không dám trở về, không dám tranh đoạt ngôi vị thừa kế, mười người như hắn cũng không phải đối thủ của thiếu gia!"

Nghe được lời nói của thanh niên mặc hoàng y..., hạ nhân còn lại cũng đồng thời lấy lòng một tiếng.

Nếu như Dương Ngạn thấy được người này, khẳng định có thể nhận ra người thanh niên này, đúng là anh em cùng cha khác mẹ của mình, ca ca Dương Tuấn!

"Có ai ra giá cao hơn đại gia ở gian phòng số 4. Tốt, hai vị khách ở gian phòng 17 ra giá mười vạn!"

Hai người đang nói chuyện bổng đấu giá sư thanh âm tựu vang lên.

"Ân? Biết rõ đạI thiếu gia muốn mua vậy mà còn dám tăng giá? Thật sự là có mắt không tròng! Thiếu gia, ta liền qua đó cảnh cáo bọn nọ một phát?"

Bên tay trái hạ nhân, nhướng mày, hỏi Dương Tuấn.

"Không sao, đoán chừng hắn vì tên tuổi của dược liệu ngàn năm này mà mua đấy, cũng chưa chắc là biết bụi dược liệu này công dụng thực là gì, chỉ cần chúng ta tiếp tục tăng giá, khẳng định sẽ biết lùi bước!" Dương Tuấn khoát tay áo, khi thế trầm ổn như núi nói "Tăng đến mười hai vạn cho ta!"

Hạ nhân bên tay phải nghe được phân phó liền tăng giá trên ngọc bài, trong đại sảnh lập tức xuất hiện chữ mười hai vạn.

"Một cây dược liệu ngàn năm cùng lắm mười vạn bạch ngân, thiếu gia thêm đến mười hai vạn, đoán chừng Lạc Thủy thành lại không ai dám cùng ngươi tranh giành!"

“Điều đó là hiển nhiên, Lạc Thủy thành ngoại trừ tứ đại gia tộc cùng đệ nhất tài chủ Lí Phúc ra còn ai có đến 12 vạn, có thể lấy ra có thể nói chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mặc dù có thể xuất ra nhiều tiền như vậy, cũng không có khả năng mua sắm một cây dược liệu ngàn năm ah!"

Hai tên hạ nhân chứng kiến việc tăng đến 12 vạn, đồng thời bật cười.

"Kỳ thật có người tăng giá cũng không có gì, cùng lắm thì đợi đấu giá hội kết thúc, ta liền tra ra là ai, hảo hảo giáo huấn một lần, cho hắn biết dám cùng ta tranh giành kết cục không mấy tốt đẹp!" Ngón tay Dương Tuấn tại trên mặt bàn nhẹ nhàng vẽ một đường, Xuất Thể chân khí tựu như là đao nhọn, tạo một rãnh sâu trên cái bàn đá.

Bàn đá còn có thể đâm thủng, có thể tưởng tượng cái này nếu như điểm tại trên cơ thể người, tuyệt đối sẽ để lại một cái lỗ máu!

“Gian phòng số 4 ra giá 14 vạn!"

Ngay tại hắn vừa dứt lời, trên đài đấu giá sư lại lần nữa hưng phấn một tiếng la lên, báo ra một cái giá tiền cao hơn mình.



"Ân? Chủ nhân phòng số 17 rốt cuộc là ai? Dám cùng ta tranh đoạt?" Dương Tuấn không nghĩ tới vừa mới khoe khoang khoác lác, đối phương lại tiếp tục tăng giá, tròng mắt hơi híp lại "Dương Lâm, đưa vào ngọc bài vài chử cho ‘tựu nói chủ phòng số bốn là ta, người thừa kế thứ nhất của Dương gia’! Chứng kiến tên của ta hắn còn không lập tức quay lại đây xin lỗi, cũng lắm về sau ta sẽ bồi thường cho Đấu Giá Hội, ta tuyệt đối phải giết hắn!"

"Viết ra danh tự? Thiếu gia, như vậy không phù hợp với quy củ..." Hạ nhân bên tay phải, Dương Lâm sững sờ phát biểu.

"Không phù hợp quy củ? Hừ, tứ đại gia tộc ta tại Lạc Thủy thành tựu là quy củ! Ta người thừa kế tương lai Dương gia tựu là quy củ!"

Dương Tuấn đứng dậy, một cổ khí tức quét ngang gian phòng, áp bách 2 tên hạ nhân đến độ trên đầu mồ hôi chảy ròng ròng.

"Vâng!" Nghe được thiếu gia xác nhận, Dương lâm đưa bàn tay hướng tăng giá ngọc bài, một lát sau, trên ngọc bài đặt ở đại sảnh hiện lên một loạt chữ viết "Phòng số bốn, Dương Tuấn người thừa kế thứ nhất Dương gia, mười lăm vạn!"

"Mau nhìn, chủ nhân phòng số 4 đem danh tự viết lên rồi, người thừa kế Dương gia!"

“Haiz phòng số 17 đụng phải đinh rồi, ta đã sớm nghe nói người thừa kế Dương gia là kẻ thù dai, dám cùng hắn tranh đoạt, chỉ sợ sau khi ra ngoài lại bị hắn ám hại!"

“Trước đó không ai biết, hiện tại Dương Tuấn đem danh tự viết ra, nếu như gian phòng số 17 là người am hiểu sự tình, nhất định sẽ ngừng đấu giá, sau đó lấy ra mươi vạn lượng bạch ngân đưa đến phòng của hắn, coi như quà đền bù tổn thất, có lẽ còn có thể miễn cưỡng thoát 1 kiếp nạn, nếu không thì thật sự đại họa lâm đầu rồi!"

“Có thể đưa ra cái giá này thì đâu thể nào là người bình thường, tựu xem một chút đi!"

Chứng kiến tin tức người mua từ trên ngọc bài, phòng đấu giá lập nhốn nháo cả lên.

Chỉ cần không phải kẻ đần cũng có thể biết chủ nhân gian phòng số 4, người đã dám đem danh tự viết lên, nhất định là muốn nói cho đối thủ cùng hắn cạnh tranh, Đế Liên hoa hắn nhất định phải có, hi vọng đối thủ không muốn tự đâm đầu vào chổ chết!

Lạc Thủy thành dám đắc tội tứ đại gia tộc, chẳng khác nào muốn chết!

"Mười lăm vạn bạch ngân còn có ... ai trả giá cao hơn không?" Đấu giá sư chứng kiến Dương Tuấn đem danh tự viết lên, sắc mặt cũng trở nên rất khó coi.

Đấu giá thì người trả giá cao được, hắn ghi danh tự như vậy rất hiển nhiên có chứa ý uy hiếp, người thừa kế Dương gia nhất định phải có, ai còn dám tiếp tục tăng giá?

Tuy mong chờ phòng số 17 tiếp tục tăng giá, nhưng đấu giá sư cũng biết, Đế Liên hoa khẳng định phải thành giao với cái giá này rồi, hiện tại hô lên những lời này cũng chỉ là làm theo thông lệ mà thôi!

"Nếu như không có người tăng giá, cái này gốc Đế Liên hoa thành giá mười lăm vạn cho vị Dương Tuấn tiên sinh, ba, hai... Ah!"

Đang chốt lại lần cuối, đấu giá sư đột nhiên cảm giác sau lưng ngọc bài đã có biến hóa mới nhìn thoáng qua, sắc mặt lập tức đại biến!

Chỉ thấy trên ngọc bài chẳng những xuất hiện giá cao hơn mà còn hiện ra một hàng chữ!

"Gian phòng số 17, hai mươi vạn! Có tiền thì tăng giá, không có tiền thì xéo đi, đồ nghèo kiết xác!"