Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 276: Lilith.


Sự phản ứng bất ngờ của Hoa Vũ đã dập tắt ngay ý định đưa những người còn lại rời đi của Charles và Hughes. Đội đặc chủng Giao Long lại một lần nữa được tập trung, thành viên trong hội của Long Nhị cũng đều xông lên.

Vĩnh Dạ có phần xót xa nhìn Hoa Vũ:

Ngưng nhi, cô đứng sau được rồi, tôi sẽ bảo vệ cô.

Hoa Vũ có phần khó chịu nhìn Vĩnh Dạ:

Anh cảm thấy tôi cần anh bảo vệ sao?

Ha ha. Mặc dù ám khí của cô khá lợi hại nhưng dù sao cũng là một cô gái, những gã này không phải là người, tôi sợ cô gặp chuyện không may.

Vĩnh Dạ giải thích.

Hoa Vũ đối với gã chẳng còn cách nào khác, rốt cuộc cô cũng để mặc kệ gã.

Trận đấu của Archimonde và Gabriel đã đi vào quỹ đạo, đôi bên liên tục tung đòn tấn công không phân thắng bại, nhưng chỉ cần quan sát kỹ sẽ thấy Gabriel còn có thực lực còn sức của Archimonde chỉ như trứng chọi đá, có lẽ không trụ được bao lâu.

Hughes và Charles dẫn tám người còn lại áp của Huyết tộc hội ở sát cùng một chỗ, tình huống vô cùng nguy hiểm.

Bọn họ có thể tưởng tượng, nếu Hoa Vũ đã cố ý dùng vũ khí bạc thì trong họng súng của quân đặc chủng Giao Long rất có thể cũng là đạn bạc. Vậy thì không còn phải nghi ngờ gì nữa, đó là loại vũ khí có tính sát thương rất cao đối với Huyết tộc hội.

Nếu là ngày thường, tốc độ kinh khủng của Huyết tộc hội có thể có khả năng tránh được cuộc tấn công này. Nhưng dưới ánh đèn chiếu hình chữ thập của nhà thờ, ưu thế của Huyết tộc hội hoàn toàn bị áp đảo, thậm chí còn ngăn trở hội phát huy sức chiến đấu.

Trong lúc các thành viên của liên hợp Long Tổ đang vây bắt ở Tomas và Arthur thì từ phía Tây của khu rừng u ám bỗng nhiên vọng lại tiếng cười thanh thoát của một cô gái.

Dường như tất cả mọi người đều dừng lại trong chốc lát. Dù sao thì nhân vật xuất hiện trong tình huống như vậy cũng sẽ không tầm thường.

Hoa Vũ nhíu hàng mi, cô nhớ ra tiếng cười này, rõ ràng là cô gái bị mình phá ở buổi bán đấu giá chiếc cốc thánh.

Quả nhiên, người khoác lên mình vộ vest đen cùng áo sơ mi trắng có tư thế oai phong lẫy lừng nhưng lại chính là ánh mắt sáng cùng nét mày nhíu lại của Lilith. Người kia là một gã trai tóc vàng, mang theo 13 gã mặc vest đen, vẻ mặt lạnh lùng vô cảm đi từ trong rừng ra.

Nhìn thấy Lilith xuất hiện, Charles dài môi, mắt ánh lên vài tia sáng:

Lilith, cô tới thật đúng lúc.

Lilith cười nhạt, liếc mắt quan sát tất cả mọi người có mặt tại hiện trường, sau đó mới cất giọng nói mê hoặc:

Anh họ Charles, vết thương ở tay anh đã lành chưa?

Charles cười nói:

Nhờ phúc của cô, đồ đao của cô làm tay của tôi đến bây giờ vẫn không thể mọc dài ra được, em họ Lilith đáng yêu, đúng là có ưu ái đối với tôi đấy.

Chà, anh họ thân mến, tôi đã sớm nói rồi, tôi làm việc đó với họ hàng thân thích không có chút hứng thú nào. Còn nữa, anh gia nhập Spinkle Bakes, tôi cùng cha mẹ đều là thành viên trung thành của Camarilla, anh ép buộc tôi, đương nhiên tôi phải phản kháng rồi.

Lilith cười nói như xin lỗi.

Đừng nhiều lời với con đàn bà này nữa. Charles ngươi không thấy mất mặt sao? Lilith, Saekinana, Camarilla của các người tuy rằng khác tín ngưỡng tôn giáo với ta, nhưng cùng là huyết tộc cũng không nên như vậy chứ.

Hughes hỏi, ánh mắt lộ vẻ tinh anh.

Người trẻ tuổi được gọi là Saekinana cười nói:

Thưa trưởng lão Hughes, chúng tôi hẳn hiên sẽ không giúp giáo đình cùng Viêm Hoàng Thiết Lữ đối đầu với các người, thế nhưng chén thánh nhất định chúng tôi phải giành lại.

Ngươi…

Hughes thở dốc.

Vĩnh Dạ mất kiên nhẫn nói:

Các ngươi đừng có không coi ai ra gì nữa, không lẽ các ngươi nghĩ là các ngươi đông hơn đến mười mấy người là bọn ta sẽ sợ các người sao? Ở đây là Hoa Hạ, Viêm Hoàng Thiết Lữ chúng ta mới là người cuối cùng quyết định các ngươi phải đi hay ở lại.

Nụ cười trên mặt Lilith dần dần biến mất, thay vào đó là nét cao ngạo lạnh lùng:

Tên tiểu tử kia, mặc dù ta không ưa gì những người trong hội Spinkle Bakes nhưng ta lại càng ghét những người coi nhẹ quyền uy của Huyết tộc, đến quân đoàn trưởng Gabriel cũng không dám lên tiếng, nhà ngươi là cái thá gì?

Muốn đánh thì nhanh lên.

Gabriel lên tiếng ngắn gọn dứt khoát.

Archimonde lúc này thở hắt ra đi về phía đám người Lilith, nét mặt thành thật:



Nói đi, yêu cầu của các ngươi là gì?

Quả nhiên vẫn là chú Archimonde thức thời.

Lilith vui vẻ cười lớn :

Rất đơn giản, huyết thề, đợi bọn ta hiệp trợ các người rút lui xong sẽ trao cốc thánh cho Camarilla của chúng ta.

Ngươi thật xảo trá, trắng trợn, Lilith ! Sự đê tiện của ngươi có xứng đáng với huyết thống cao quý của tổ tiên Dạ chi ma nữ của ngươi không?

Đó là việc của ta, hơn nữa, tổ tiên Diệp chi ma nữ của chúng ra thích nhất là nham hiểm và độc ác thưa trưởng lão Hughes…

Lilith lạnh lùng.

Archimonde sắc mặt trầm mặc, sau một hồi nhìn vào khuông mặt mỹ miều kia liền gật đầu:

Ta đồng ý, cốc thánh rơi vào tay các ngươi dù sao cũng tốt hơn là nằm trong tay giáo đình.

Archimonde, ngươi chính là đang tự tiện quyết định đấy.

Hughes hô lớn.

Chẳng lẽ ngươi muốn tất cả đều chết còn cốc thánh thì rơi vào tay lũ ruồi bọ kia sao?

Archimonde chất vấn.

Charles ngăn cản Hughes nói:

Archimonde nói đúng, ít nhất nếu như đêm nay chúng ta liên kết trừng trị lũ chó tay sai của giáo đình cùng đám Viêm Hoàng Thiết Lữ thì cũng coi như là giải quyết được một sự việc rồi.

Hughes hừ một tiếng cũng không phản đối thêm nữa.

Archimonde cũng không nhiều lời, giơ tay vẽ một vệt máu trong không trung nói:

Huyết thư đã xong, Lilith, động thủ đi.

Các ngươi không cần vọng tưởng, đã cùng nhau tìm đến cái chết rồi thì tới đây đi.

Vĩnh Dạ cười lạnh nhạt khoát tay:

Giao Long đội 1, cho đám dơi hôi hám này nếm mùi đạn bạc đi.

Một đám binh đội đặc chủng của Giao Long đội 1 lập tức nâng sức lên đạn.

Tránh ra!

Archimonde lệnh một tiếng, tất cả người trong huyết tộc hội đầu rời khỏi vị trí với một tốc độ khó có thể bắt kịp.

Tuy nhiên, bởi vì làn đạn quá dầy đặc nên vẫn có mười mấy người của huyết tộc trúng đạn, thân thể bắt đầu bị thiêu cháy.

Nhưng cũng chỉ là tiêu diệt được hơn mười tên tay sai, trong lúc đội Giao Long hi vọng tìm kiếm được mục tiêu tiếp theo, không biết Lilith từ lúc nào đã di chuyển đến sau lưng bọn họ, đột nhiên phóng ra một thanh đao sáng loáng ánh trăng di chuyển vòng cung trong không khí. Thanh đao như trong suốt, di chuyển tạo thành một vệt gợn sóng kinh động tất cả mọi người có mặt.

Tiếng sát khí cùng hơi thở chết chóc trong nháy mắt phát ra từ tứ phía, cùng theo đó là tiếng kêu gào thảm thiết, như vô số ám khí bay ra khắp mọi hướng của rừng rậm.

Nhanh tránh ra đi.

Kỵ sĩ Tomas hô to một tiếng nhưng cũng không kịp.

Đội Giao Long mặc dù là quân tinh nhuệ, nhưng cũng không phải là cao thủ của Long Tổ và Bát Bộ, đại đa số vẫn dựa vào trang bị của cá nhân, trong tình huống như vậy cũng không tránh kịp.

Lưỡi đao xẹt qua một đường cong, một đường khí lướt qua, mười mấy người đội đặc chủng Giao Long chưa biết chuyện gì xảy ra thì đầu đã lìa khỏi cổ.

Máu bắn khắp mơi, những vệt máu đỏ bắn tung tóe như bị một sức mạnh vô hình nào đó hút về găm trên lưỡi đao sáng loáng của Lilith.

Lưỡi đao hút máu tươi xong phát ra ánh hồng quang rực rỡ lại càng hiện vẻ dữ tợn đáng sợ.

Hai mươi vị kỵ sĩ của thánh điện lập tức tuốt kiếm, lập thành hàng rào ngăn ở phía trước. Hơi thở mãnh liệt của thần thánh trong nhất thời càn quét cua tan bầu âm khí quỷ hồn u ám.

Trên tay Lilith là thanh đồ đao, một trong mười ba ma khí của Huyết tộc, thời khắc nó được sinh ra đã hấp thụ năm triệu u hồn, là vũ khí đáng sợ để xử quyết tù tội của Huyết tộc, có thể phong tỏa khả năng tự khôi phục năng lực của Huyết tộc, đối với những chủng tộc khác còn có thể hút máu và linh hồn, không ngừng mạnh lên trong chiến ðấu.

Tomas vẻ mặt nghiêm túc giải thích.



Mọi người không được coi thường, chỉ cần bất cẩn một chút là vạn kiếp bất phục..

Vĩnh Dạ cùng đám người bấy giờ mới cảm nhận được nhiệm vụ lần này quan trọng đến mức nào, sợ hãi đến nỗi không tiến thêm nữa.

Còn Lilith, cầm thanh đồ đao trong tay, một mình đứng đối diện cả đội kỵ sĩ trong thánh điện, người như hoa, đao như ma, nét mặt vẫn thản nhiên tươi cười.

Nếu đáng sợ như vậy thì không để cô ta đụng tới là được.

Hoa Vũ dường như hạ quyết tâm nói với mọi người.

Ả Lilith này cứ để cho ta, tốc độ của ta nhanh, công kích từ xa đối với cô ta là hợp lý. Những người còn lại giao cho các ngươi.

Vĩnh Dạ lớn tiếng nói:

Như vậy sao được, Ngưng Nhi, cô không thể…

Vậy ngươi đối phó với cô ta chắc?

Hoa Vũ hỏi lại.

Cổ họng Vĩnh Dạ như thắt lại, trong đầu nghĩ đến hình ảnh đồ đao của Lilith vừa lướt trong không khí liền lùi bước:

Vậy cũng được, cô hãy cẩn thận.

Hoa Vũ không buồn để ý đến gã nữa, tiến lên trước một bước, hai tay nắm đầy kim bạc, ánh mắt sắc lẹm nhìn chằm chằm vào Lilith.

Cùng lúc đó, cuộc chiến bắt đầu bùng nổ, Vĩnh Dạ dắt theo thành viên Long Nhị Tổ, Gabriel thống lĩnh lực lượng của giáo đình chiến đấu với Huyết tộc được Archimonde và Saekinana cầm đầu.

Huyết quang và màu trắng thần thánh không ngừng lấp lánh trong khu rừng này. Người hầu của Huyết tộc cùng kỵ sĩ của thánh điện trong cuộc chém giết thảm sát đấy đều nhanh chóng bị tiêu diệt.

Vừa nãy ở phòng đấu giá ta đã muốn ra tay với cô rồi biết không? Tôi rất ghét những người người đẹp, lại càng ghét những người đẹp dám đối đầu với mình…

Lilith nhìn Hoa Vũ đang tiến đến, cười nói.

Vậy thì thật không may, tôi lại là loại mà cô ghét nhất rồi.

Hoa Vũ lạnh nhạt nói.

Nét mặt Lilith thoáng chốc trở nên tối tăm.

Đã biết như vậy thì ngươi nên hiểu là hãy đi đến chỗ chết đi.

Vừa dứt lời, hình bóng của Lilith bỗng chốc trở nên mơ hồ, lại chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Hoa Vũ chỉ cách khoảng một thước, đồ đao mổ xẹt qua mặt như chỉ thoáng chút thôi là đã cắt đôi khuôn mặt Hoa Vũ.

Thân thể Hoa Vũ đột nhiên trượt xuống một cách lạ lùng, trong tư thế nằm thằng ra né tránh. Sau đó cơ thể dựa men theo cành cây đại thụ lớn chắn ngang bầu trời, cùng lúc đám kim bạc trong tay lạnh lùng rơi xuống.

Chậm quá!

Đồ đao trong tay Lilith tung lên, đám kim bạc lập tức bị đao chắn ngay ở ngoài.

Căn bản không đợi cho Hoa Vũ kịp hạ xuống, Lilith bay người lên, đồ đao một lần nữa muốn chém ngang ngực Hoa Vũ.

Hoa Vũ khóe miệng hiện nét cười, đột nhiên, khi cô rơi giữa không trung, một phiến lá rụng ngay dưới chân cô, mũi chân Hoa Vũ khẽ chạm vào phiến lá rụng kia, giống như được tiếp thêm một nguồn sức mạnh lớn lao, cơ thể bỗng nhiên có sức lực lao nhanh về phía mặt đất..

Nét mặt Lilith lộ ra nét hoảng sợ, không thể ngờ được Hoa Vũ lại có khả năng tăng tốc lao xuống bằng cách đạp vào phiến lá rơi trong không trung.

Ngươi mới là người chậm!

Khoảnh khắc Hoa Vũ vừa dứt lời đã phóng hai mươi bảy chiếc Bạo Vũ Lê Hoa Châm, hướng thẳng về phía Lilith.

Lilith người đang lơ lửng trong không trung, đao ở phía trên nhưng muốn ngăn cản cũng khó có thể kịp, nhất thời mở to mắt toát ra vài phần hoảng sợ.

Có thể thấy trận chiến kinh thiên động địa sắp đến hồi kết, nhưng Hoa Vũ từ trong tim toát ra một luồng khí lạnh.

Không xong rồi.

Trong khoảnh khắc Hoa Vũ kịp thời phản ứng cô lập tức quay người lại, chỉ nhìn thấy nụ cười hiểm ác, gương mặt xinh đẹp của Lilith trở nên dữ tợn không biết xuất hiện ở phía sau mình từ lúc nào, đang vung thanh đồ đao sáng loáng trên tay.

Giữa không trung, Bạo Vũ Lê Hoa Châm xuyên thấu Lilith, hóa thành một màn sương máu.

Huyết phân thân?

Tên gọi của huyết thuật này của huyết tộc trong truyền thuyết bỗng xuất hiện trong đầu Hoa Vũ, nhưng lúc này nghĩ đến cũng đã quá muộn rồi.