Con Đường Bá Chủ

Chương 2577: Nhân tướng hợp nhất


Bởi vì Yên Nhược Tuyết, Huyết Yêu Cơ, Thập Khánh Huyên đã bắt đầu quá trình lột xác Chí Tôn Pháp Tướng, các nữ nhân khác thì đang bế quan cần mẫn tu luyện nên Nam Thiên Tố đành phải ở lại toạ trấn Lạc Gia.

Lần này cùng Lạc Nam lên đường tham gia Đấu Giá Đặc Biệt chỉ có ba nàng Tịnh Dạ Tiên Tử, Long Uyển Ước và Lôi Di Quân.

Có ba nữ Cửu Cảnh Chí Tôn hộ tống nam nhân của mình, Nam Thiên Tố an tâm ở tại Lạc Gia cũng không có quá nhiều lo lắng.

Lạc Nam nâng lệnh bài Khách Hàng Siêu Cấp của Trân Bảo Lâu trong tay, ở bên trên lúc này đã xuất hiện thông tin về địa điểm tổ chức của cuộc đấu giá.

“Nguyên Thuỷ Đấu Trường, toạ lạc tại trung tâm Trung Châu?” Mấy nữ nhân nhìn vào thông tin hiển thị trên lệnh bài.

“Thì ra là nơi này.” Long Uyển Ước ở tại Trung Châu khá lâu nên có kiến thức, nàng nói rằng:

“Nguyên Thuỷ Đấu Trường là một di tích trường giác đấu thời thượng cổ, hiện nay nó đã không còn được sử dụng...bất quá nó vẫn lưu lại một quy tắc đặc biệt, đó là một khi tiến vào bên trong chỉ có thể chiến đấu bằng nhục thân, không thể sử dụng Hồn Lực, Nguyên Lực hay cả Quy Tắc Chi Lực cũng không được dùng đến.”

“Như vậy chẳng phải Thể Tu sẽ chiếm ưu thế sao?” Tịnh Dạ chau mày hỏi.

“Đúng vậy, Nguyên Thuỷ Đấu Trường vốn là sàn đấu của các thể tu mà, ở bên trong đó đều chơi với nhau bằng quyền đấm cước đá.” Long Uyển Ước mỉm cười:

“Có lẽ Dị Nguyên Hội và Trân Bảo Lâu muốn giảm thiểu khả năng có người gây sự xuống mức thấp nhất có thể nên mới lựa chọn Nguyên Thuỷ Đấu Trường làm nơi diễn ra Đấu Giá Đặc Biệt.”

Lôi Di Quân tán thành gật đầu, ở những cuộc đấu giá quy mô lớn như thế này...vật phẩm thường đều là thứ giá trị liên thành, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, không loại trừ khả năng sẽ có kẻ vì quá tham lam ra tay cướp đoạt, ban tổ chức cẩn thận vẫn là trên hết.

“Haha, Thể Tu thì Thể Tu...sợ gì chứ?” Lạc Nam nở nụ cười.

Nếu như chiến đấu xảy ra trong Nguyên Thuỷ Đấu Trường, hắn mới là người có ưu thế nhất.

Bởi vì Vạn Cổ Bất Hủ Thân và Hoá Vũ Bá Thần Thể của hắn một khi kết hợp chính là vô địch trong cùng cấp nếu chỉ xét về khả năng phòng ngự và lực lượng bạo tạc của thân thể, chưa kể còn có Phật Cốt ẩn sâu bên trong.

“Nguyên Thuỷ Đấu Trường nằm trong phạm vi lãnh thổ của Nguyên Thuỷ Chiến Quốc, đây được xưng là quốc gia cường đại nhất Trung Châu.” Long Uyển Ước nói thêm thông tin:

“Chúng ta chỉ cần Truyền Tống đến Nguyên Thuỷ Chiến Quốc là được.”

“Tốt, vậy thì đến chi nhánh Trân Bảo Lâu gần nhất tiến hành truyền tống.” Lạc Nam đề nghị.

Tam nữ không có ý kiến.

Cách Lạc Gia vạn dặm có một toà tiểu thành, thành này ngày trước là nô lệ của Liệt Gia...sau khi Liệt Gia bị diệt, Lạc Nam cũng trả tự do cho bọn họ, mà bên trong thành vừa vặn có chi nhánh nhỏ của Trân Bảo Lâu.

Bốn người phi hành mà đi, chợt ánh mắt tất cả đều híp lại.

Chẳng biết từ bao giờ, hoàn cảnh trời đất xung quanh hết sức bình thường lại bỗng nhiên thay đổi, biến thành một phương tinh không đen kịch bao vây cả nhất nam tam nữ.

Lạc Nam phản ứng nhanh nhất, Nguyệt Hồng Kiếm lập tức xuất hiện trong tay.

Đầu óc của hắn làm ra phân tích, có thể vô thanh vô thức vây nhốt hắn và tam nữ vào bên trong một không gian đặc thù như thế này mà trước đó cả bốn người đều không kịp phát giác, vậy rất có thể đây là công năng của một kiện Đạo Bảo hoặc một loại Trận Pháp cấp độ Cấm Kỵ nào đó.

Nhưng Lạc Nam sở hữu Bí Tự - Trận, lại là Chiến Trận Sư hàng đầu...hắn không cảm giác được khí tức của Trận Văn dao động xung quanh, nên khả năng cao đây chính là bên trong của một kiện Đạo Bảo.

Không hề do dự, Nguyệt Thần Trảm bá đạo chém xuống về phía trước.

XOẸT.

Kiếm khí như hồng sắc bén không gì tả nổi lại như hạt cát chìm vào biển rộng, biến mất ở phía xa xăm, hoàn toàn không tạo nên chút sóng gió gì.

“Cẩn thận.” Lạc Nam sắc mặt trầm xuống nhắc nhở, đây là một kiện Không Gian Đạo Bảo có tác dụng như Không Gian Đỉnh, không gian bên trong nó gần như vô tận vậy.

Hắn âm thầm kích hoạt Pháp Tướng Thần Thông – Càn Khôn Chuyển với ý đồ thoát khỏi nơi này nhưng bất thành, rõ ràng hiện tại Càn Khôn Chuyển chưa đủ khả năng chuồn khỏi sự vây nhốt của một kiện Đạo Binh.

Ba nữ nghiêm nghị gật đầu, Thiên Phạt Phủ cũng đã được Lôi Di Quân lấy ra, xung quanh thân thể là Đại Thiên Diễn Lôi đang ầm ầm kích nổ.

ĐÙNG!

Đột ngột chẳng biết từ nơi đâu, một luồng chưởng ấn phô thiên cái địa trấn thẳng xuống đầu mấy người.

“Muốn chết!” Tịnh Dạ hừ lạnh nâng lên bàn tay, chín tầng Tử Vong Chí Tôn Lực ngưng tụ thành một kiện đại thủ ngạnh kháng với chưởng ấn.

OÀNH...

Hai luồng công kích nổ tung, dư ba tan rã quét ngang bốn phía, thế công đồng quy vu tận.

Nhưng ngay lập tức, lại có hàng chục luồng công kích cấp độ khủng bố hàng lâm mà đến, từ bốn phương tám hướng...

“Khốn nạn.” Long Uyển Ước mắng lên:

“Chúng ta bị nhốt vào, bên ngoài bọn chúng đang tấn công vào.”

Ánh mắt Lạc Nam loé lên, nếu quả thật như vậy thì khá gay go, bởi vì địch nhân chiếm ưu thế tuyệt đối từ bên ngoài, mà hắn và chúng nữ lại như chim bị nhốt trong lòng, chỉ có thể để người bên ngoài muốn chơi ra sao thì chơi, muốn nghịch ra sao thì nghịch, có muốn đánh trả cũng không tìm thấy mục tiêu.

Rõ ràng đây là một cuộc vây giết đã được lên kế hoạch cẩn thận từ trước, hơn nữa còn cực kỳ đầu tư, sẳn sàng dùng cả Đạo Bảo chỉ để diệt hắn.

Mặc dù biết rằng đủ loại địch nhân ngấp nghé mình, Lạc Nam lại không nghĩ đối phương ra tay nhanh chóng như vậy, hắn vừa rời khỏi Lạc Gia chưa được vạn dặm đã rơi vào mai phục.

Không cho hắn thời gian suy nghĩ, hàng loạt thế công đã đến.



Chúng nữ giận dữ quát lên, từng người triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng đánh trả.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...

Nhưng vừa mới ngạnh kháng được một đợt, lại có thêm một đợt mới từ khắp nơi đánh vào, hiển nhiên số lượng người ra tay không hề ít.

Chỉ có thể phòng ngự nhưng không thể đánh trả, mấy nữ nhân cực kỳ biệt khuất.

Lần này lại có đến vài chục luồng công kích được đánh vào, mỗi một đạo công kích đều sánh ngang Cửu Cảnh Chí Tôn, kinh thiên động địa.

“Cho ta cút!”

Lạc Nam gầm lên một tiếng, 20 vị Chí Tôn Pháp Tướng đã sừng sững hiện ra, Diệt Thần Kiếm Trận theo đó được kích hoạt, cùng lúc nghiền nát tất cả thế công.

Nhưng ngay cả cái bóng của địch nhân cũng chưa phát hiện...

“Tiếp tục như thế không phải là cách, phải tìm biện pháp thoát ra khỏi đây.” Lôi Di Quân cắn răng nói.

Mắt thấy lại một đợt công kích vô cùng vô tận nữa chuẩn bị giáng xuống, ánh mắt Lạc Nam trở nên phẫn nộ, hắn cười gằn một tiếng:

“Đã các ngươi thích dùng Đạo Bảo vây khốn, lão tử phá nát Đạo Bảo của các ngươi.”

Hắn vừa dứt lời, 20 tôn Đại Đỉnh và 20 vị Chí Tôn Pháp Tướng điên cuồng dung hợp.

Vạn Cổ Bá Tướng nắm Bá Đỉnh hàng lâm, lãnh khốc, uy nghiêm bá đạo không gì tả nổi.

“Nhân Tướng Hợp Nhất!”

Lạc Nam lãnh khốc nói, cơ thể dung nhập vào bên trong Vạn Cổ Bá Tướng.

Khoảnh khắc đó, hai mắt Vạn Cổ Bá Tướng trở nên sinh động, một mắt là Cấm Kỵ Chi Nhãn, một mắt là Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, giữa trán mở ra Phật Nhãn kết hợp Phật Ngữ, trong thể nội có Hoá Vũ Bá Thần Thể với 300 hành tinh vận chuyển, bên ngoài có Bất Hủ Kinh Văn bao trùm, lồng ngực có Lục Đạo Luân Hồi Tâm chuyển động.

Bá Thế quét ra, oanh động không gian.

“Cái này...quá mạnh...”

Ba nữ liên tục lùi về phía sau, chỉ riêng cảm giác áp bách lúc này của Vạn Cổ Bá Tướng và Lạc Nam dung hợp khiến toàn thân các nàng trở nên trầm trọng, linh hồn run rẩy.

“Hắn vậy mà cường đại đến như vậy.” Long Uyển Ước nuốt một ngụm nước bọt, thì ra thời điểm chiến đấu ở Đạo Yêu Thánh Địa hắn chưa dùng toàn lực, bằng không sợ rằng tất cả trưởng lão ở đó liên hợp lại cũng không mạnh bằng hắn.

“KENG!

Nguyệt Hồng Kiếm chuyển đổi trạng thái, trở thành Lạc Hồng Kiếm thô kệch và nặng nề, kích thước biến thành khổng lồ vắt ngang như bầu trời đẫm máu được Vạn Cổ Bá Tướng nắm trong tay.

“Nếu các ngươi đã chơi không gian, vậy thì xem không gian của ai mạnh hơn đi.”

Vạn Cổ Bá Tướng mở miệng nói chuyện, Bá Lực luân chuyển dồn nén sức mạnh vào Không Gian Chi Lực khảm lên thân Kiếm Lạc Hồng.

Một đoá Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, 300 hành tinh bùng nổ, Oanh Thiên Tổ Phù gầm thét.

Mượn sức mạnh của Vạn Cổ Bá Tướng và tất cả những thủ đoạn khủng bố khác của mình, Lạc Nam hướng về một vách không gian bên trong Đạo Bảo điên cuồng ra tay.

“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!”

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...

Với sức tàn phá kinh hoàng, Lạc Nam điên cuồng công kích vào một vách không gian.

Lực lượng chủ đạo lúc này mà hắn sử dụng chính là Không Gian Chi Lực, lại kích hoạt Nhân Đạo mở ra thiên phú tác động Không Gian của Thời Không Hoàng Tộc.

Trăm kiếm, nghìn kiếm, vạn kiếm, hàng chục vạn kiếm...

Kiếm sau chồng chất lên kiếm trước, kiếm sau cường đại hơn kiếm trước.

Thân kiếm khổng lồ lúc này lại như tàn ảnh, mỗi một lần trảm ra như vạn quân thét gào, uy thế không gì tả nổi.

Hơn nữa bởi vì mượn lấy Vạn Cổ Bá Tướng làm nhục thân mà Lạc Nam gần như không biết mệt mỏi hay phải gánh vác phản phệ từ Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển.

Hai mươi vạn kiếm, ba mươi vạn kiếm...

Kiếm khí đầy trời, dư ba tràn lan trực tiếp nghiền nát cả những công kích vừa kịp giáng xuống.

ONG...ONG...

RĂNG RẮC...

Rốt cuộc trong ánh mắt kinh dị của tam nữ, không gian nơi liên tục bị Lạc Hồng Kiếm oanh tạc rốt cuộc xuất hiện từng vết nứt như thuỷ tinh vỡ vụn, sau đó vết nứt ngày càng tràn lan...

“Làm sao có thể?”

Bên ngoài vang lên thanh âm kinh sợ, hiển nhiên ngay cả địch nhân cũng không ngờ được tình huống này.

Lạc Nam khủng khiếp vượt qua dự kiến, vậy mà có thể làm Đạo Bảo bị rạn nứt...thậm chí lung lay sắp đổ.

“Hừ, Đạo Bảo tuy rằng lợi hại...nhưng vũ khí của ta chính là Binh Nhân Tộc cấp Đạo Binh, Đạo Bảo cũng chỉ là cái rắm.” Lạc Nam bá khí cười dài.



OÀNH!

Một vụ nổ như bom nguyên tử vang vọng, trước mắt Vạn Cổ Bá Tướng rốt cuộc bị đào ra một cái lỗ thông với thiên địa bên ngoài.

“Đi!”

Chúng nữ hưng phấn quát to, mang theo sát khí lẫm liệt lao ra ngoài.

Các nàng đã sớm cực kỳ phẫn nộ khi bị địch nhân xem như cá trong chậu, hiện tại đến lượt phản kích.

Lạc Nam cũng cùng với Vạn Cổ Bá Tướng lao vọt ra.

Lúc này hắn mới phát hiện thứ vừa nhốt mình vào là một cái bát lớn màu hoàng kim, bên trên lấp loé những đường văn tự ẩn chứa Không Gian Chi Lực đen kịch huyền bí.

Bất quá lúc này nơi thành vách của cái bát đã bị thủng một lỗ...

“Mục tiêu cường đại hơn dự kiến, mau rút lui!”

Một tiếng quát trầm thấp vang lên.

Như đã chuẩn bị sẳn từ trước, vài chục thân ảnh cùng nhau bóp nát Phù Chú trong tay, điên cuồng dịch không bỏ trốn.

ONG!

Cái bát kia phóng lên trời muốn băng qua không gian đuổi theo chủ nhân của nó.

Nào ngờ Lạc Nam đã sớm phòng bị, hắn ném ra Lạc Hồng Kiếm, thân kiếm loé sáng hoá thành Tiểu Hồng Nhi.

Tiểu Hồng Nhi dùng sức chụp lấy cái bát, há miệng gặm cắn đầy hung tợn.

Quả nhiên Binh Nhân Tộc cấp Đạo Binh có thể uy hiếp đến Đạo Bảo.

Thấy hàm răng của Tiểu Hồng Nhi sắp cắn nát mình, cái bát run lên lẩy bẩy giãy dụa kịch liệt nhưng không thể thoát khốn.

Tiểu Hồng Nhi vận dụng quyền năng của Đạo Binh cắn lên thân nó, tác động đến quy tắc, đem mối liên hệ giữa nó và chủ nhân xoá sổ.

“Khốn nạn, đám này chạy nhanh hơn cả chuột.” Tịnh Dạ Tiên Tử bất mãn mắng to.

Sắc mặt của Lôi Di Quân cũng vô cùng khó coi, ít nhất cũng túm cổ một tên để còn biết kẻ nào đứng sau chủ mưu cuộc ám sát này.

“Bọn hắn hành động đúng với phong cách của sát thủ...kế hoạch thất bại liền lập tức quyết đoán đào tẩu.” Long Uyển Ước chậm rãi nói:

“Hơn nữa còn đầu tư cả vật vượt qua Chí Bảo để vây nhốt chúng ta, những tổ chức sát thủ tầm thường không thể nào làm được.”

Lạc Nam giải trừ Nhân Tướng Hợp Nhất hạ mình rơi xuống, phát hiện ba nữ nhân dùng ánh mắt quái dị xem lấy mình.

“Ta cường đại lắm đúng không?” Hắn dương dương đắc ý.

“Đồ xấu xa này đá nát đi.” Tịnh Dạ Tiên Tử bỗng nhiên hướng hạ bộ hắn tung ra một cước.

“Sặc.” Lạc Nam giật mình phát hiện mình đang trần trụi như nhộng, bởi lẽ lúc dung hợp vào Vạn Cổ Bá Tướng y phục đã gặp lực lượng cường đại nghiền nát, ngay cả Bá Y cũng trở thành lực lượng phát động tấn công.

Lách người né tránh cú đá của Tịnh Dạ, Bá Y một lần nữa bao phủ toàn thân, khôi ngô tuấn tú.

“Nữ nhân này biết nói lý lẽ không? Nàng đá hư chỗ đó Thanh Thu sẽ hận chết nàng.” Lạc Nam trừng mắt quát.

“Hừ, dù sao cũng lành lại được, sợ cái gì?” Tịnh Dạ nhếch mép nói.

“Lành được nhưng tâm lý sẽ ám ảnh, hiểu chưa?” Lạc Nam biểu lộ nguy hiểm, hướng bàn tay về phía bầu của nàng:

“Không tin để ta ngắt bỏ nụ hoa xem thử.”

“Đừng...” Tịnh Dạ rùng mình hoảng sợ trốn ra phía sau hai nữ.

Hai nữ nhân dở khóc dở cười, vừa mới trải qua nguy hiểm còn có tâm trạng đùa nghịch.

Như hiểu được suy nghĩ của các nàng, Lạc Nam tự tin nói: “Yên tâm đi! Một đám dấu đầu lòi đuôi mà thôi, nếu chúng có thực lực đủ để làm thịt ta, không cần thiết phải ẩn nấp phía sau như thế.”

Thấy biểu lộ tự tin của nam nhân, hai nữ cũng âm thầm cảm thán một tiếng...mới có bao năm, hắn đã trở thành một cường giả đỉnh thiên lập địa, không cần kiêng nể cường địch uy hiếp.

“Lần này thu hoạch được cái bát cũng không tệ...” Lạc Nam mỉm cười tiếp nhận kiện Đạo Bảo đã thủng do Tiểu Hồng Nhi đưa tới nâng ở trong tay.

Lần này tham gia đấu giá, nói không chừng sẽ tìm được cơ duyên sửa chữa Đạo Bảo, đến lúc đó cả cái bát này và Âm Sát Huyết Ngục đều sẽ khôi phục, gia tăng nội tình của Lạc Gia.

Về phần đám địch nhân ám sát, không cần nói hắn cũng biết là do đám Đạo Tử âm thầm giở trò.

Khả năng rất cao là Tâm Phong hoặc Cao Kiệt...

Cao Kiệt đã treo thưởng cho cái đầu của hắn, còn Tâm Phong thì vừa bị hắn phá hư kế hoạch nhiều năm...

Bất quá dù là tên nào, đến là đón...đụng là đập.

Hắn vẫn còn ác chủ bài chưa hiển lộ đâu...