Duy Ngã Độc Tôn

Chương 810: Kết thù!


Vương tộc Tam Địa đã bị châm ngòi lửa giận, kể cả các võ giả Tam Địa phía sau hắn, mỗi người đều bị thái độ cứng rắn của Tần Lập chọc giận!

Nếu như hôm nay bọn họ lui ra sau một bước, vậy thì không tới nửa tháng, chuyện này sẽ truyền khắp nơi Thần Vực. Đến lúc đó, dù bọn họ có là gia tộc bàng chi Đại Đế, có Đại Đế đứng phía sau, cũng sẽ không cách nào đặt chân nơi Thần Vực nữa!

Thậm chí, Đại Đế cũng sẽ cảm thấy bọn họ thật quá mất mặt!

- Phải thì sao! Tần Lập, ranh con ngươi, ỷ vào có vài phần thực lực như vậy, liền khinh thường người trong thiên hạ. Ngươi thật coi khinh Vương tộc Tam Địa ta sợ ngươi hay sao?

Thành viên Vương tộc Tam Địa này nói xong, nhìn sang bên cạnh quát to:

- Cùng nhau xông lên, chém giết kẻ này!

- Ha ha ha! Rốt cuộc không nhịn được, muốn cùng nhau xông lên phải không?

Tần Lập chính là chờ giờ phút này, hắn muốn đặt chân ở nơi Thần Vực, làm người ta không dám tùy tiện ra tay với hắn, vậy thì nhất định phải lập uy!

Mà đối tượng lập uy, cũng phải chú ý. Thứ Nhất là thân phận địa vị không thể quá kém, nếu không thì căn bản không có được hiệu quả lập uy, thứ hai, không thể vô duyên vô cớ khi dễ người khác, như vậy sẽ danh bất chính ngôn bất thuận.

Hôm nay Vương tộc Tam Địa bị Tần Lập triệt để chọc giận, đã trở thành đối tượng tốt nhất cho Tần Lập lập uy!

- Giết!

Hai thành viên Vương tộc Tam Địa cấp bậc Thánh Chủ, kể cả một Thánh Chủ đỉnh cấp thành viên đại thế lực Tam Địa, chia từ ba hướng xông về phía Tần Lập.

Mấy người Kiền Kính cùng Hạ Văn Vũ vừa định nhúc nhích, Tần Lập nhàn nhạt nói:

- Các ngươi không nên cử động, điều tức dưỡng thương cho tốt là được!

Tần Lập Nói rồi, trong mắt hiện một tia lãnh lệ, nói:

- Đả thương người của ta, lại vô cớ kết thù với ta, thật coi ta là quả hồng mềm dễ ngắt hay sao. Cũng được, hôm nay ta ở chỗ này... Đại khai sát giới!

Tần Lập Nói rồi, nhìn thoáng qua Thú Vương đứng ở bên cạnh, đột nhiên cười nói:

- Thú Vương, có thể mời ngài chiếu cố mấy thủ hạ của ta một lát được không?

-Ấy...

Thú Vương chợt sững sờ, tiếp đó thấy ánh mắt như giết người của những người Vương tộc Tam Địa nhìn về phía mình, trong lòng chỉ có thể cười khổ, thầm mắng Tần Lập này thật là độc mà, đây là muốn ta triệt để cắt đứt với bọn người Tam Địa. Nhưng chỉ dựa vào một mình Tần Lập... Bộ tộc Thú Vương có thể khơi tử hồi sinh hay sao?

Nghĩ đến ánh mắt nữ nhi ủy khuất thất vọng khi bỏ đi, Thú Vương cảm giác trong lòng đau xót, tiếp đó một cổ hào khí nhiều năm không thấy lại tràn ngập cỏi lòng.

Chuyện có gì lớn chứ, cắt đứt thì cắt đứt! Vương tộc Tam Địa cùng Nhị Địa kia, mấy năm qua không phải đang gặm nhấm từng chút bộ tộc Thú Vương hay sao?

Trong lòng Thú Vương nghĩ: Chính mình cuối cùng cũng già rồi. nếu đổi lại là trước kia, hắn tuyệt đối sẽ không lấy hạnh phúc nữ nhi đi đổi lấy mấy ngàn năm hòa bình!

Đúng lúc này, có thành viên Vương tộc Tam Địa bên kia lạnh lùng nói:

- Thú Vương, ngài đừng lầm lẫn!

Một thành viên Vương tộc Tam Địa cũng cười lạnh nói:

- Ngài tự giải quyết ổn thỏa đi!



Vốn Thú Vương còn có một chút do dự, nghe xong lời này, bỗng nhiên nổi giận!

Bộ tộc Thú Vương có suy yếu thế nào, Thú Vương hắn cũng là cường giả cảnh giới Thần Vương. Tôn nghiêm của Thần Vương, nào cho người ta chết đạp được?

Thú Vương nhìn sang những người Vương tộc Tam Địa đang trừng mắt về phía mình, trên mặt đột nhiên hiện một tia cười hung ác, căn bản không trả lời Tần Lập, mà phóng người lên cao, quát to:

- Đám tôm tép thối tha các ngươi, một đám rác rưởi, lại dám kêu gào với ta như thế!

Một thân khí thế Thần Vương, khoảng khắc bộc phát ra, cánh tay vung lên, hung hăng vỗ xuống một người vừa nói ở bên dưới. Trên bầu trời, Bổng dưng xuất hiện một bàn tay khổng lồ màu đen, căn bản không phí chút sức nào, một chưởng đánh chết người vừa nói.

Tiếp đó, lại một cước hung hăng đá về phía thành viên Vương tộc Tam Địa vừa nhục mạ hắn.

Bùm!

Một tiếng vang nặng nề trầm thấp, thành viên Vương tộc Tam Địa cấp bậc Thánh Chủ bị một cước của Thú Vương đá vỡ vụn thân thể, thần hồn câu diệt!

Lần này, những thành viên Vương tộc Tam Địa rốt cuộc cảm thấy sợ hãi cùng hối hận, không nên bức bách Thú Vương như vậy. Bộ tộc Thú Vương dù có yếu thế nào, vậy cũng là đứng đầu một Địa đó!

Thú Vương cảnh giới Thần Vương tứ trọng, cũng chân chính là kiêu hùng một phương. Cho dù có người có thể nhục mạ hắn, vậy cũng là các vương giả Vương tộc khác, bọn họ lại không có tư cách này.

Đáng tiếc, chính là lúc bọn họ biết được đạo lý này, đã chậm rồi!

Cơn giận của Thú Vương, oai lực Thần Vương, căn bản không phải bọn họ có thể chống đối được. Chiêu thức của Thú Vương vô cùng hùng hồn, trong đó lại ẩn chứa đạo vận tự nhiên, thầm hợp với pháp tắc thiên địa, nào phái bọn họ có thể chống đỡ được.

Chớp mắt ngắn ngủi, đã bị Thú Vương tiêu diệt mấy người, thậm chí có người chậm một chút, bị Thú Vương bắt lấy, tươi sống xé xác. Máu đỏ tươi vung lên trời cao, cảnh tượng thê lương diễm lệ!

Ba người vây công Tần Lập cũng chiến đấu với hắn một chỗ, xung quanh người Tần Lập hoàn toàn bị kiếm quang bao bọc, đây là Tần Lập đang dùng chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn đối địch!

Từ trên cánh cửa Thần Miếu, cảm nhận được một màn không biết xa xưa bao nhiêu lâu, Tần Lập lĩnh ngộ kiếm Kỳ đã đạt tới một độ cao hoàn toàn mới, có thể nói, người có kiếm thuật siêu việt như Tần Lập, đương thời gần như đã không có!

Cho nên, Tần Lập căn bản không cần tùy tiện vận dụng Duy Ngã Cửu Kiếm, hay là dị tượng Hoang cổ đối địch. Giết những người này, còn không cần liều mạng như thế!

Sau một trăm bảy mươi chiêu. Tần Lập lấy một địch ba, tìm được một chỗ hở của địch nhân, một kiếm nhanh như chớp trực tiếp chém lên đầu đối phương. Một cái đầu lâu phóng lên cao, bay lên bảy tám trượng, một cổ máu tươi theo cổ chiếc đầu lâu trào ra, giống như một dòng suối phun màu đỏ, máu tươi trải ra bầu trời rơi xuống như một cơn mưa !

Lúc này hai người còn lại thấy chuyện không tốt, không có lòng ham chiến, xoay người muốn bỏ chạy.

Thú Vương bên kia đã giết tới hứng khôi căn bản không cần suy nghĩ gì nữa, không cần bất cứ vũ khí gì. Khí thế Thần Vương đã đủ trấn áp đối phương, Thú Vương một đôi tay quay tròn bùm bùm ầm ầm giết đối phương tới hoa rơi nước chảy.

Đám võ giả Giới Hạ đầu nhập vào Vương tộc Tam Địa, lúc này cũng té lộn nhào xui xẻo, bọn họ không phải không muốn trốn xa một chút, mà là dưới uy áp Thần Vương, ngay cả hô hấp cũng khó khăn, còn có thể chạy đi đâu?

Tần Lập nhìn hai người muốn bỏ chạy, cười lạnh, nói:

- Còn muốn chạy?Nàocó dễ như thế? Uy phong vừa nảy chạy đi đâu rồi?

- Tần Lập. Người muốn đuổi tận giết tuyệt hay sao?

Trong đó một người quay đâu lại, lớn tiếng quát.

- Ha ha ha! Ta là một tiểu nhân vật mới vừa đến từ Giới Hạ, nào có lá gan đuổi tận giết tuyệt các ngươi? Nếu không phải các ngươi bức người quá đáng, ta làm sao lại ra tay với các ngươi chứ? Đả thương người cả tạ uy hiếp muốn diệt trừ ta. Tam Địa các ngươi rất là uy phong, hiện giờ nếu các ngươi tiếp tục thái độ cứng rắn, không chừng ta sẽ coi trọng vài phần, cho ngươi chết cũng có chút thể diện!

- Tần Lập, ngươi sẽ không được chết tử tế!



Một người khác vừa chạy, vừa chửi bởi.

Tần Lập cười lạnh một tiếng, mi tâm lao ra một chiến thuyền vàng kim. Chiến thuyền hiện giờ đã có khác biệt rất lớn so với trước kia, trên chiến thuyền có vô số cánh buồm, trên mỗi mặt buồm đều lóe lên rất nhiều văn tự cổ thần bí, mỗi một văn tự đều ẩn chứa ý nghĩa đại đạo, tản ra uy thế mạnh mẽ.

Trong nháy mắt chiến thuyền vàng kim này vọt tới trước mặt người kia, người đó phát ra một tiếng hét kinh hãi, trước người liền xuất hiện một dải thiên hà. Thiên hà giống như giáng xuống từ trời cao, tản ra đạo vận Hoang cổ . Đây không phải dị tượng Hoang cả, mà là một loại bí thuật nơi Thần Vực, tên là Thiên Hà Đảo Chiều!

Uy lực cũng cực kỳ kinh người!

Uy thế khổng lồ trên chiến thuyền vàng kim trực tiếp xuyên thủng dải thiên hà này, tiếp đó đánh lên thân thể thành viên Vương tộc Tam Địa.

Một tiếng hét thảm tràn ngập khủng khiếp qua đi, thân thể thành viên Vương tộc Tam Địa kia chia năm xẻ bảy, chết ngay tại chỗ!

Cao tầng đại tộc Tam Địa còn sót lại cuối cùng, là một gia tộc phụ thuộc Vương tộc Tam Địa, vốn là đi theo góp vui mượn gió bẻ măng, ai có thể thể ngờ tới, đã trở thành một hành trình tử vong!

Tần Lập không nói một lời, Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay trực tiếp quét ra một đạo kiếm khí. Kiếm khí hình rồng đỏ đậm, trực tiếp đánh lên trên người đối phương. Đáng thương người này, cũng là một cường giả Thánh Chủ giai đoạn thứ hai, nhưng ngay cả cơ hội phản kháng cho ra vẻ cũng không làm được, liên bị đạo kiếm khí hình rồng này trực tiếp xuyên thủng tâm mạch, nghiền nát trái tim, hồn phi phách tán!

Ba Thánh Chủ vây giết Tần Lập, chỉ vừa đối mặt liền bị Tần Lập tàn sát không còn. Phần thực lực này, phóng mắt nhìn khắp nơi Thần Vực, cũng chỉ có Thần Vương cường đại mới làm được!

Tin rằng qua mấy ngày nữa, uy danh Tần Lập sẽ được rất nhiều người biết tới!

Thú Vương nắm giữ Nhất Địa, một thân oai phong bá chủ, không động thì thôi, vừa

động là lôi đình vạn quân căn bản không phải những thành viên Vương tộc Tam Địa có thể phản kháng lại.

Không tới nửa canh giờ, tất cả người Tam Địa, bao gồm những võ giả Giới Hạ đầu nhập vào Tam Địa, đều bị hai người Thú Vương cùng Tần Lập chém giết!

Tuy rằng Thú Vương giết đến hứng khơi nhưng không mất đi lý trí. Thanh lý sạch sẽ những người Tam Địa này xong, lập tức cho ngươi quét dọn chiến trường, tiếp đó mời đoàn người Tần Lập đi Thú Vương Cốc làm khách.

Thú Vương Cốc ở giữa một mảnh dãy núi lớn, là một mảnh cốc sâu bảo trì cảnh tượng nguyên thủy. Từ trên biểu hiện, rất khó nhìn ra đây là nơi hạch tâm bộ tộc Thú Vương.

Người bình thường căn bản không tìm được chỗ này, coi như là Tần Lập, nếu như không có Thú Vương dẫn đường, chỉ sợ cũng khó có thể tiến vào trong.

Thú Vương ra lệnh trực tiếp đóng cửa ba truyền tống trận hiện có ở Nhất Địa. Không có truyền tống trận, những người kia muốn rầm rộ tiến vào Nhất Địa, đã là chuyện không thể nào.

Giữa Cửu Địa cách nhau xa đến ngàn vạn dặm, nếu như không có truyền tống trận, muốn hư không hoành độ, không có cảnh giới Thần Vương, gần như không thể nào hư không hoành độ Khoảng cách xa như thế.

Mà đến cảnh giới Thần Vương, lại có mấy người lại chịu tùy ý lấy thân mạo hiểm kia chứ?

Chuyện này Thú Vương làm dứt khoát lưu loát, không chút dây dưa dài dòng, có thể nhìn ra được, phàm là người bê trên, không quyết định thì thôi, một khi quyết định chuyện gì, vậy sẽ trực tiếp làm tốt chuyện đó, mà không phải do dự không chắc, lo trước lo sau.

Tần Lập đi tới Thú Vương Cốc, tiến vào đại sảnh nghị sự Thú Vương, nhìn đại sảnh nghị sự xa xưa hoành tráng, Tần Lập chắp tay với Thú Vương:

- Thú Vương, thật ngại quá, làm cho các ngài cũng dính vào đây.

Tuy rằng nói là ngại quá, nhưng ai nấy cũng nhìn ra, trên mặt Tần Lập không có một chút áy náy nào!

Thú Vương đối với chuyện này, còn có thể nói cái gì? Chỉ có thể cười khổ:

- Cũng là ta đã không còn hùng tâm tráng chí khi còn trẻ nữa. Già rồi, chỉ cầu mong an ổn. Kỳ thật dù hôm nay ngươi không ra tay, những người này cũng tuyệt đối không bỏ qua cho ta chẳng qua là kéo dài hơi tàn thêm một thời gian...

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: