Một lát sau, Long Khuynh Vân như thở phào một hơi, lạnh nhạt nói với Phong Liệt:
- Ta biết nơi ở của đệ tử Ám Vũ Viện, để ta dẫn ngươi đi.
Dứt lời, nàng liền dẫn đầu đi vào trong đại môn, những người phía sau cũng đều theo vào.
- Đa tạ!
Phong Liệt ngẩn người, sau đó lập tức nói cảm ơn, nhanh chóng theo sau.
- Phong sư huynh, về sau có cơ hội sẽ thỉnh giáo ngươi tiếp!
Mắt thấy mấy người rời đi, tên mập phía sau lại rống lớn lên một câu.
- Này! Ngươi có hâm hay không vậy? Tu vi của Phong sư huynh mạnh đến bậc nào? Thân phận bậc nào? Sao có thể dạy tên mập ngươi cách tán gái được?
- Hừ! Ngươi thì biết cái gì! Về mặt tán gái này, nam nhân không phân biệt tu vi hay thân phận! Phong sư huynh thật không hổ là thần tượng của ta, chẳng ai ngờ được ngay cả Long sư huynh không gần nam sắc cũng bị tán đổ!
- Ngươi nói hươu nói vượn gì vậy? Nhìn Long sư huynh và Phong sư huynh cũng không quen thuộc lắm mà?
- Hừ hừ! Ngay cả điều này mà ngươi cũng không hiểu à? Việc nhỏ như dẫn đường mà cần Long sư huynh tự thân xuất mã sao? Còn không phải là vì tiếp cận Phong sư huynh...
...
Hai dã đệ tử canh cửa này tự cho là thanh âm đã đủ nhỏ, nhưng lại không biết Phong Liệt và Long Khuynh Vân phía xa đề nghe được rất rõ.
Phong Liệt thầm lắc đầu bật cười, hắn đưa mắt nhìn Long Khuynh Vân đang dẫn đường, nhưng lại lơ đãng phát hiện khuôn mặt tuyệt mỹ kia dường như hơi đỏ ửng lên.
Vài năm không gặp, hiện giờ Long Khuynh Vân vẫn xinh đẹp như trước, nhưng tu vi thì đã đạt tới Thần Thông Cảnh ngũ trọng thiên, thật sự làm cho Phong Liệt thầm giật mình.
Bất quá, nghĩ đến việc ngụy nam nhân này khi ở Nguyên Khí Cảnh đã thức tỉnh Đại thần thông Thiên Chấn thì hắn cũng không thấy kỳ quái nữa. Người ta chỉ cần đạt tới Cương Khí Cảnh đỉnh phong là có thể tiến vào Thần Thông cảnh mà chẳng cần để ý đến bình cảnh.
Biệt viện của Ma Long giáo đích xác là không lớn, bên trong tổng cộng chia làm hơn mười tiểu viện, bất quá mỗi tiểu viện đều bị một tầng hào quang trong suốt bao phủ lấy.
Khi tiến vào đại viện, Long Khuynh Vân chia tay mấy đệ tử khác, một mình dẫn Phong Liệt đi về phía sau đại viện.
- Phong Liệt, từ trên người ngươi, ta chân chính hiểu được một câu...
Sau một lát, Long Khuynh Vân đột nhiên nhẹ giọng nói.
- Hử?
Phong Liệt chính đang lặng lẽ thưởng thức đường cong tuyệt đẹp từ phía sau, nghe được lời nói của Long Khuynh Vân thì không khỏi sửng sốt.
- Câu gì?
- Người tốt không sống lâu, tai họa dài ngàn năm.
Long Khuynh Vân chậm rãi nói.
Nàng nhìn phía trước, sắc mặt lạnh nhạt như thường, nhưng trong con ngươi lại hơi hiện lên tiếu ý.
- Quá khen!
Phong Liệt cười cười, cũng hơi bất ngờ vì Long Khuynh Vân lại nói ra lời này với mình.
Không lâu sau, hai người liền đi tới một tiểu viện ở phía sâu nhất.
- Đến rồi, bên trong chính là nơi ở của Ám Vũ Viện các ngươi.
Long Khuynh Vân quay người lại, bình tĩnh nhìn Phong Liệt nói, sau đó liền không nhiều lời thêm nữa, lập tức rời đi.
- Đa tạ!
Phong Liệt nhìn bóng dáng của Long Khuynh Vân, nói.
- Ngươi đã cảm ơn rồi.
- Ách...
Phong Liệt hơi ngạc nhiên, trên mặt đầy vẻ cổ quái, hắn lắc lắc đầu muốn đi vào trong tiểu viện.
Nhưng vào lúc này, trong tai lại đột nhiên vang lên câu truyền âm của Long Khuynh Vân:
- Phong Liệt, cẩn thận người của Sở gia!
- Hử? Cẩn thận người của Sở Gia?
Cước bộ của Phong Liệt hơi khựng lại, sắc mặt âm tình bất định, lông mày hơi nhíu lại:
- Là Sở Hóa Long sao? Hừ! Bất kể ngươi là ai, tốt nhất đừng gây chuyện với ta, nếu không ta sẽ cho ngươi hối hận vì đã làm người!
Phong Liệt cười âm lãnh, cất bước đi vào.
Ngay sau đó, hắn không khỏi kinh ngạc một trận, tiểu viện này nhìn từ ngoài vào thì rất nhỏ, nhưng bên trong lại có không gian khác, cực kỳ rộng lớn, thế nhưng có phạm vi đến tận mấy trăm dặm, có vô số những tiểu viện nhỏ khác, giống như một tòa thành nhỏ vậy.
- Đại sư huynh! Là Đại sư huynh đến đây!
Đột nhiên, một tiếng hô kinh hỉ truyền đến từ phía trước. Rất nhanh, mười mấy đệ tử Ám Vũ Viện đã lao vọt đến đây.
Trong đó, có một gã thiếu niên Cương Khí Cảnh mà Phong Liệt thấy khá quen mắt, đúng là đệ tử hạch tâm Liễu Vân Huy, những người còn lại thì đều rất xa lạ.
- Tham kiến Đại sư huynh!
- Tham kiến Đại sư huynh!
...
Dưới sự dẫn dắt của Liêu Văn Huy, Phong Liệt tiến vào một tiểu viện độc lập cực kỳ trang nhã, cửa vào có một tấm mộc bài ghi: “Phòng chữ Thiên số một”.
Đây là gian tiểu viện mà cao tầng Ám Vũ Viện cố ý chuẩn bị cho Phong Liệt, bên trong hoàn cảnh trang nhã, mùi hoa thơm ngát, vị trí thượng giai, tất cả mọi phương diện đều hết sức xa hoa, thậm chí còn chuẩn bị mười nữ tử xinh đẹp hầu hạ hắn.
Đối với việc này, Phong Liệt không cảm thấy có gì bất ngờ, hiện giờ tốt xấu gì hắn cũng xem như một siêu cấp cường giả trấn giữ một phương của Ám Vũ Viện, nếu còn dùng loại đãi ngộ với tiểu đệ tử vừa rời núi thì mới khiến người ta khó hiểu.
Tin tức Phong Liệt đến rất nhanh đã truyền khắp nơi dừng chân của Ám Vũ Viện, thậm chí còn khiến cho cả biệt viện Ma Long giáo nổi lên một trận sóng to gió lớn.
- Này! Nghe nói Chưởng ngự Đại sư huynh của Ám Vũ Viện là Phong Liệt đã tới! Đây chính là cường giả Hóa Đan Cảnh chân chính a!
- Đúng với! Không ngờ đệ tử đời sáu trăm tám tư của chúng ta sẽ xuất hiện một nhân vật khó lường như vậy! Hình như trong số đệ tử đời sáu trăm tám ba cũng chưa có mấy ai đạt tới Hóa Đan Cảnh a?
- Đúng vậy,mặc dù có mấy người đạt tới Hóa Đanh Cảnh, nhưng đã sớm qua tuổi năm mươi rồi, không thể tham gia lần đại bỉ tuyển bạt này.
- Đi mau! Chúng ta tranh thủ đi bái phỏng Phong Liệt một chút! Thừa dịp hắn còn chưa tấn chức hộ pháp mà kết lấy thiện duyên! Nếu không đến khi hắn quyền cao chức trọng thì những người cùng thế hệ như chúng ta muốn gặp một lần cũng khó!
- Không sai!
...
Trong khoảng thời gian kế tiếp, “phòng chữ Thiên số một” tấp nập người ra kẻ vào, đến để bái phỏng Phong Liệt.
Trong những người này, có người thì Phong Liệt biết, nhưng cũng có rất nhiều hắn không biết, làm nhất thời hắn có chút sứt đầu mẻ trán, bận tối mắt tối mũi.
Những người đến đầu tiên tự nhiên là đám đệ tử hạch tâm đời thứ sáu trăm tám tư của Ám Vũ Viện do Triệu Thung, Liêu Văn Huy cầm đầu. Phàm là người có thể đến biệt viện này thì đều là tinh anh trong tinh anh, tu vi ít nhất cũng là Cương Khí Cảnh sơ kỳ, ước chừng hơn mười người. Bọn họ đến bái phỏng Đại sư huynh của viện phái mình tất nhiên là chuyện hợp tình hợp lý.
Mặc khác, ngay cả đệ tử đời thứ sáu trăm tám ba cũng có rất nhiều người đến bái phỏng, đệ tử đời sáu trăm tám ba có thể nói là cao thủ xuất hiện lớp lớp, thậm chí có hơn mười người tiến vào Thần Thông Cảnh, mà ngay cả mấy tên hộ pháp Thần Thông Cảnh của Ám Vũ Viện đến chủ trì đại cục cũng đều tới giao hảo.
Ngoài ra, còn có một số đệ tử thiên tài của viện phái khác mộ danh mà đến, đều muốn chiêm ngưỡng phong thái của người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Ma Long giáo.
Mà mấy nhân vật lĩnh quân như Tề Xương Vũ của Kiên Vũ Viện, Hồng Phi Dương của Thiên Vũ Viện tuy không đến, nhưng đều cho người đưa đưa thiếp đến thay mặt.