Sáng sớm, Yên Nhiên Tuyết chậm rãi mở mắt, ánh sáng dịu nhẹ từ bên ngoài len lỏi qua khung cửa sổ, khiến nàng phải khẽ nheo mắt lại. Cảm giác mơ màng vẫn còn đọng lại trong tâm trí, và từng hình ảnh của giấc mộng ngọt ngào như vẫn còn lẩn khuất đâu đó.
Nàng thốt lên trong cơn ngái ngủ, giọng nói thì thầm: "Hôm qua… hình như mình thấy Nguyệt Chi tỷ."
Câu nói mơ hồ vang lên giữa căn phòng tĩnh lặng. Yên Nhiên Tuyết bất chợt đỏ mặt khi nhận ra mình vừa lỡ lời, nhưng cảm giác đó nhanh chóng tan biến, nhường chỗ cho những kỷ niệm trong giấc mộng. Hình ảnh Lâm Nguyệt Chi đứng giữa cánh đồng hoa, mỉm cười dịu dàng với nàng, khiến trái tim nàng chợt rung động nhẹ nhàng.
Nàng nằm đó, trầm tư một lúc, tự hỏi tại sao hình bóng của Nguyệt Chi tỷ lại xuất hiện trong giấc mộng của mình, và tại sao nụ cười của nàng ấy lại khiến tâm nàng xao xuyến đến thế.
Yên Nhiên Tuyết ngồi dậy, vươn vai một cách uể oải, cô nhanh chóng tự trấn an mình. “Chắc cũng chỉ là vì Nguyệt Chi tỷ đẹp quá thôi,” cô tự nhủ, khoé môi khẽ nhếch lên một nụ cười nhỏ.
"Fan nhan khống ai mà chẳng thích ngắm người đẹp," Yên Nhiên Tuyết lẩm bẩm, tự giải thích cho cảm xúc kỳ lạ của mình. "Mình cũng chỉ là một fan nhan khống của Nguyệt Chi tỷ mà thôi." Nghĩ đến vẻ đẹp của Lâm Nguyệt Chi – dáng vẻ thanh tao, ánh mắt hiền dịu, và nụ cười khiến người ta xao xuyến – Yên Nhiên Tuyết không khỏi cảm thấy lý lẽ của mình thật hợp lý.
Tâm trí nàng thầm chấp nhận điều này, cho rằng cảm giác gần đây chỉ là một chút rung động trước vẻ đẹp hiếm có của Lâm Nguyệt Chi. Dẫu vậy, khi nhớ lại ánh mắt ấm áp và nụ cười nhẹ nhàng trong giấc mộng, nàng không khỏi bồi hồi.
Bảy ngày trôi qua nhanh chóng. Trong suốt khoảng thời gian này, các đệ tử đều miệt mài luyện tập, không ngừng cố gắng hoàn thiện kỹ năng luyện kiếm do lão sư giao phó. Có người tiến bộ rõ rệt, thể hiện tiềm năng vượt trội, được lão sư tán dương. Những đệ tử như Đinh Thiên, Lan Tố, Hạ Vân, và Lý Vân đã bộc lộ tài năng đáng kinh ngạc. Mỗi chiêu thức, từng bước chuyển động đều toát lên vẻ tự tin và mạnh mẽ. Đinh Thiên với lối đánh dứt khoát, Lan Tố với khả năng ứng biến linh hoạt, còn Hạ Vân và Lý Vân thì càng ngày càng thuần thục và nhanh nhạy. Nhóm đệ tử này như cơn gió mới thổi vào tông môn, mang đến hy vọng về thế hệ kế thừa mạnh mẽ.
Tuy nhiên, không phải tất cả đều thành công. Vẫn còn rất nhiều đệ tử chật vật, loay hoay mãi mà chưa đạt kết quả như mong muốn. Có người gặp khó khăn với các chiêu thức cơ bản, số khác lại không thể ổn định nhịp độ linh khí khi vận hành. Những đệ tử này, dù không thiếu nỗ lực, nhưng dường như thiếu một chút duyên phận hoặc căn cơ để có thể tiến bộ nhanh chóng như những người bạn đồng môn. Có đệ tử như Hạ Minh và Trương Duy tỏ ra nản lòng vì chưa thấy sự thay đổi, tự trách mình chưa đủ cố gắng, dù bản thân đã dành trọn từng giây phút để luyện tập.
Bầu không khí trong tông môn vì thế mà trở nên đa dạng, vừa có phần hân hoan lại vừa có chút áp lực. Nhóm đệ tử xuất sắc ngày một kiên định, nỗ lực hơn để tiến xa, còn nhóm chậm tiến thì vừa cố gắng lại vừa mang nỗi lo lắng và bất an.
Yên Nhiên Tuyết, sau bảy ngày miệt mài luyện tập, đã có những tiến bộ đáng kể, nàng dần hiểu rõ hơn về cách vận dụng và điều hòa linh khí trong cơ thể, khắc phục phần lớn những hạn chế trước đây. Thân pháp của nàng trở nên uyển chuyển, mỗi động tác đều có sự chính xác và lực đạo nhất định, thể hiện vẻ đẹp thanh tao nhưng mạnh mẽ.
Tuy nhiên, dù đã hoàn thiện nhiều kỹ năng, Yên Nhiên Tuyết vẫn còn chút thiếu sót khó lòng lấp đầy. Khi thực hiện những chiêu thức phức tạp, nàng thường không duy trì được nhịp độ linh khí ổn định, khiến cho sức mạnh tổng thể của chiêu thức chưa đạt đến mức tối ưu. Đôi lúc, trong những khoảnh khắc đòi hỏi sự tập trung cao độ, nàng vẫn cảm thấy linh khí như không chịu tuân theo sự kiểm soát, thoắt ẩn thoắt hiện, tạo nên chút khựng lại trong động tác.
Sự thiếu ổn định này tuy nhỏ, nhưng trong mắt những người có kinh nghiệm, nó giống như một dấu hiệu cho thấy nàng chưa hoàn toàn vượt qua được giới hạn của bản thân. Yên Nhiên Tuyết tất nhiên cũng tự hiểu rõ điều này, và cũng có đôi chút thất vọng.
Nhìn thấy hầu hết các đệ tử đã nắm vững các chiêu thức căn bản mà mình đã dạy, Đường lão sư trầm ngâm đôi chút rồi quyết định đưa ra một thử thách mới. Ông chậm rãi lấy ra một quyển kiếm pháp cổ kính, bìa sách đã ngả màu nhưng từng nét chữ trên đó vẫn sắc nét. Đó là một quyển kiếm pháp gồm 12 thức, không chỉ có khả năng tấn công mạnh mẽ mà còn kết hợp cả các chiêu thức phòng thủ.
Ông mở sách ra, ánh mắt sắc sảo nhìn quanh, rồi trầm giọng nói:
“Các con, đây là bộ kiếm pháp mà ta đã nghiên cứu, mỗi thức đều hàm chứa sự tinh diệu của nó, sự hài hòa giữa tấn công và phòng thủ. Để học được bộ kiếm pháp này không hề đơn giản, đòi hỏi các con phải hoàn toàn thấu hiểu bản thân mình và nắm bắt sự luân chuyển của linh khí một cách vững chắc. Chỉ khi nào linh khí và kiếm ý hòa quyện thành một, các con mới có thể thực sự lĩnh ngộ được sức mạnh của 12 thức này.”
Lão sư nhắc nhở thêm: “Trong 12 thức, có thức đầu tiên là nền tảng cho toàn bộ kiếm pháp này. Nếu không nắm vững thức đầu, các thức sau sẽ không bao giờ đạt đến cảnh giới cao nhất. Ta muốn các con dành thời gian rèn luyện từng thức một cho đến khi thật hoàn thiện.”
Lão sư trao quyển kiếm pháp cho từng đệ tử, ánh mắt nghiêm nghị mà đầy tin tưởng. Ông dừng lại một lúc, nhìn từng người, giọng nói trầm ấm vang lên:
“Quyển kiếm pháp này, ta muốn các trò tự mình nghiên cứu. Không có ai cầm tay chỉ dẫn, không có bất kỳ ai giúp đỡ, các trò phải dựa vào sự hiểu biết của chính mình để lĩnh hội. Ta cho các trò một tháng để rèn luyện, thử thách bản thân. Sau một tháng, các trò sẽ thi đấu với nhau. Đây không chỉ là bài kiểm tra về kỹ năng, mà còn là cơ hội để các trò học cách thực chiến, dùng chính sức mạnh và trí tuệ của mình để chiến thắng.”
Ông dừng lại một lát, ánh mắt sắc bén lướt qua từng đệ tử, dường như muốn khắc sâu từng lời dạy vào lòng họ.
“Con đường tu luyện không phải là chỉ biết lý thuyết hay luyện tập trong yên bình. Đã đến lúc các trò phải bước ra đối diện với thực chiến. Trong cuộc chiến, mỗi chiêu mỗi thức đều có thể quyết định sinh tử. Đừng phụ kỳ vọng của ta. Hãy nhớ, chỉ khi các trò lĩnh hội được sự tinh diệu của kiếm pháp, kiếm và người hòa làm một, thì mới thật sự hiểu được ý nghĩa của nó.”
Những lời của lão sư vang lên như tiếng sấm trong lòng các đệ tử. Họ biết rằng thử thách này không hề đơn giản. Yên Nhiên Tuyết và các đệ tử khác trong lòng vừa phấn khởi vừa căng thẳng. Một tháng không dài, nhưng cũng đủ để họ nỗ lực hết mình, khám phá giới hạn của chính bản thân.
Tối hôm đó, Yên Nhiên Tuyết nằm trên giường, nàng cầm quyển kiếm pháp, ánh mắt dán chặt vào từng chữ, từng hình vẽ minh họa của 12 thức kiếm pháp. Dưới ánh trăng nhè nhẹ, nàng cẩn thận nghiên cứu và ngẫm nghĩ từng chiêu thức, cố gắng cảm nhận được tinh thần và ý nghĩa mà lão sư muốn truyền đạt qua bộ kiếm pháp này.
Mỗi thức kiếm không đơn thuần chỉ là kỹ thuật tấn công hay phòng thủ mà đều mang theo một triết lý sâu sắc, đòi hỏi người học phải thấu hiểu và dung hòa.
Thức 1: Lưu Thủy Khởi Nguyên
- Chiêu thức này mô phỏng dòng nước chảy nhẹ nhàng\, liên tục mà không ngừng nghỉ. Đây là nền tảng của toàn bộ kiếm pháp\, dạy người sử dụng cách hòa quyện linh khí như dòng nước\, nhịp nhàng và liên tục.
Thức 2: Thiên Phong Cuồng Lưu
- Thức này giống như cơn gió mạnh\, cuốn sạch mọi thứ trong tầm soát. Chiêu thức thiên về tấn công nhanh chóng và dứt khoát\, mang sức mạnh và sự bất ngờ của cơn gió lốc. Kiếm giả phải biết tận dụng khoảng trống và thời điểm để ra đòn.
Thức 3: Nguyệt Hạ Sương Sắc
- Được ví như làn sương nhẹ dưới ánh trăng\, thức này nhấn mạnh vào phòng thủ mềm mại nhưng uyển chuyển\, giống như dùng kiếm để dẫn dắt đối phương vào thế trận của mình. Yên Nhiên Tuyết cảm nhận được sự điềm tĩnh và linh hoạt trong chiêu thức này.
Thức 4: Lôi Đình Phá Không
- Thức này đại diện cho sức mạnh như sấm sét\, một đòn duy nhất với sức công phá mạnh mẽ có thể làm đối thủ choáng váng. Khi thi triển\, người sử dụng phải dồn toàn bộ linh khí vào kiếm\, tạo nên uy lực chấn động.
Thức 5: Phong Thần Lưu Quang
- Đây là chiêu thức thiên về tốc độ\, người sử dụng sẽ chuyển động nhanh như ánh sáng\, dùng kiếm tấn công đối phương từ nhiều góc độ\, khiến đối phương không kịp phản ứng. Yên Nhiên Tuyết đặc biệt chú ý chiêu này vì tốc độ và sự chính xác cần có.
Thức 6: Vân Hóa Hư Không
- Thức này tượng trưng cho sự hòa hợp giữa kiếm pháp và không gian xung quanh. Kiếm giả sẽ sử dụng linh khí tạo ra ảo ảnh\, khiến đối phương khó phân biệt thật giả\, dễ bị lừa vào thế trận của mình.
Thức 7: Xích Phong Thiên Tinh
- Đây là chiêu thức tấn công với lực đạo cực mạnh\, như một ngôi sao rơi xuống đất\, đòn tấn công nhắm thẳng vào đối thủ với ý chí bất khuất\, tiêu diệt mọi trở ngại.
Thức 8: Hoàng Tuyền Lưu Lạc
- Chiêu thức này mang vẻ u ám và nguy hiểm\, như dòng nước đen chảy về cõi chết. Kiếm giả sẽ tạo ra một vùng kiếm ảnh bao phủ đối phương\, liên tục tấn công và làm suy yếu họ từ từ.
Thức 9: Liên Hoa Khai Nở
- Thức kiếm này giống như đóa hoa sen nở rộ\, thanh kiếm trong tay sẽ chia thành nhiều nhánh tấn công\, mỗi đòn đều nhẹ nhàng mà đầy uy lực. Chiêu thức đòi hỏi sự điềm tĩnh\, tinh tế\, và khả năng kiểm soát linh khí tốt.
Thức 10: Bạch Hổ Hống
- Thức này lấy cảm hứng từ tiếng gầm của bạch hổ\, vừa mạnh mẽ vừa uy nghiêm. Khi thi triển chiêu thức\, người sử dụng phải dồn sức mạnh vào kiếm và phát ra tiếng động như tiếng hổ rống\, khiến đối phương bị áp đảo.
Thức 11: Phong Hành Giả
- Đây là thức kiếm phòng thủ\, thể hiện sự linh hoạt như người đi trong gió. Kiếm giả sẽ sử dụng thân pháp nhanh nhẹn để né tránh đòn tấn công và phản công từ nhiều góc độ khác nhau. Thức này vừa mang sự phòng thủ kín kẽ vừa cho phép phản công bất ngờ.
Thức 12: Nhất Kiếm Thiên Hạ
- Đây là chiêu thức mạnh nhất trong 12 thức\, đòi hỏi sự kết hợp hoàn hảo giữa tấn công và phòng thủ. Khi thi triển\, kiếm giả sẽ dồn tất cả linh khí vào một đòn duy nhất\, có thể áp đảo bất kỳ đối thủ nào nếu đủ tinh thông. Thức này cũng là sự kết tinh của tất cả chiêu thức trước\, cần sự tập trung\, kiên định và khả năng kiểm soát tuyệt đối.
Yên Nhiên Tuyết khép quyển sách lại, ánh mắt sáng rực lên trong bóng tối. Mỗi chiêu thức đều ẩn chứa sự uyển chuyển, tinh tế nhưng cũng không kém phần khắc nghiệt. Nàng tự nhủ trong lòng sẽ dồn hết tâm sức vào nghiên cứu bộ kiếm pháp này trong vòng một tháng. Đây không chỉ là cơ hội để nàng bứt phá, mà còn là lời hứa với lão sư và cả bản thân rằng, nàng sẽ không để lão sư thất vọng.