Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 854: Khó Thoát Khỏi Cái Chết


Trưởng công chúa Hoa An nhìn hoàng đế trẻ tuổi trước mặt, tâm tình vô cùng phức tạp.

Trước đây thời điểm hắn vẫn chỉ là tam hoàng tử , Trưởng công chúa Hoa An chỉ cảm thấy hắn xuất thân đáng thương, tuổi còn nhỏ đã không có nương, còn kém chút chết ở trong tay mẹ ruột, về sau bị đưa cho hoàng hậu nuôi dưỡng, hoàng hậu đối với hắn cũng không có chút nào ôn hoà , không có tình cảm.

Nàng vốn cho là, ở trong môi trường này lớn lên tam hoàng tử, hẳn là sẽ là một người nhát gan nhát gan, không có chủ kiến.

Lại không nghĩ rằng, hắn không chỉ làm tới thái tử, còn đánh bại các huynh đệ khác, thuận lợi kế thừa hoàng vị.

Trưởng công chúa Hoa An rất biết xem xét thời thế.

Nàng nhìn ra, Lạc Thanh Hàn cũng không phải là hạng người vô năng, phong cách hành sự của hắn thậm chí so với thịnh vĩnh đế càng thêm quả quyết lợi hại, quan trọng nhất là, hắn vẫn còn rất trẻ.

Cùng một vị hoàng đế tuổi trẻ tài cao đối nghịch, tuyệt đối không có kết thúc tốt đẹp.

Trưởng công chúa Hoa An là nữ nhi của Thái Hoàng Thái Hậu, nàng đương nhiên thân với Thái Hoàng Thái Hậu hơn, nhưng bản thân nàng cũng là mẫu thân, nhất định phải nghĩ đến nhi nữ của mình.

Cho nên Lúc Hoàng đế âm thầm hướng nàng ném ra cành ô liu , nàng cơ hồ không chút do dự liền tiếp nhận.

Nàng phải cho nhi nữ của mình lưu một đường lui.

Chờ tương lai Thái Hoàng Thái Hậu không còn ở đây, thời điểm hoàng đế xử lí nợ cũ, hy vọng hoàng đế có thể xem nàng đã từng giúp hắn, không làm khó con cái của nàng.

Đây là thỉnh cầu duy nhất để nàng đồng ý làm việc cho Hoàng đế.

Hoàng đế đồng ý.

Song phương cứ như vậy đã đạt được thỏa thuận.

Bề ngoài, trưởng công chúa hoa an vẫn là người của Thái Hoàng Thái Hậu, nhưng trong bí mật, lại đem truyền tin tức từ phía Thái Hoàng Thái Hậu cho Hoàng đế.

Trưởng công chúa Hoa An muốn châm trà hoàng đế , nhưng bị hoàng đế giơ tay ngăn lại.

Lạc Thanh Hàn: “nhiều chén trà sẽ dẫn tới người khác hoài nghi, cứ như vậy đi.”

Trưởng công chúa Hoa An để bình trà xuống.

“ chuyện Lao phi lần này nói với ta, cùng Quý phi có liên quan.”

Lạc Thanh Hàn cũng không ngạc nhiên về điều này, nhàn nhạt trả lời: "Nàng nói gì về Quý phi?"

Trưởng công chúa Hoa An mím môi dưới, sau đó mới thấp giọng nói.

“Nàng nói Quý phi kỳ thực chính là tiêu trắc phi.”

Hai canh giờ trước, Trong Huyền Vũ cung.

Lao phi đem người phục vụ bên cạnh đều đuổi ra ngoài, trong phòng chỉ để lại hai người nàng và Trưởng công chúa Hoa An.

Nàng kiềm chế lại hưng phấn trong lòng, ngữ khí vẫn mềm mại, lộ ra rất vô hại.

“Trưởng công chúa điện hạ, ta biết một bí mật, có liên quan đến Quý phi."



Trưởng công chúa Hoa An phối hợp lộ ra vẻ tò mò: “Quý phi thế nào?”

Thân trên của Lao phi thoáng nghiêng về phía trước một chút, nhẹ giọng nói.

“Kỳ thực Quý phi cùng tiêu trắc phi chính là cùng một người.”

Trưởng công chúa Hoa An nhíu mày, hiển nhiên là cảm thấy lời nói của nàng rất hoang đường.

Lao phi xem xét vẻ mặt của nàng, liền biết nàng đang suy nghĩ gì, nhanh chóng nói tiếp.

“Ta biết ngươi không tin, nói thật, ta đối với chuyện này cũng có chút hoài nghi, cho nên ta muốn thỉnh trưởng công chúa điện hạ hỗ trợ, thăm dò Quý phi một chút.”

Nàng biết, nếu mình một mực chắc chắn Quý phi chính là tiêu trắc phi, sẽ dễ dàng làm cho trưởng công chúa hoa an hoài nghi.

Chẳng bằng cố ý làm cho mọi thứ trở nên mơ hồ , để lại cho đối phương một chút không gian để tưởng tượng, để khơi dậy sự tò mò của Công chúa Hoa An thì tốt hơn.

Quả nhiên, Trưởng công chúa Hoa An có chút hứng thú.

Nàng tò mò hỏi: “ngươi muốn thăm dò thế nào?"

Lao phi mím môi nở nụ cười, giải thích kế hoạch của mình.

“Kỳ thực biện pháp của ta rất đơn giản.

Chỉ cần trưởng công chúa điện hạ tìm người ở trong thành, để hắn giả trang thành thám tử Liêu quốc, sau đó lại đem chi trâm vàng này giao cho hắn.

để hắn mang theo trâm vàng ra khỏi thành, trưởng công chúa điện hạ lại nghĩ biện pháp cho người ngăn lại hắn ở cửa thành, đem hắn giao cho Kinh Triệu Phủ.

Chuyện còn lại, tự nhiên là có Kinh Triệu Phủ tiếp quản, chúng ta chỉ cần xem kịch vui là được rồi.”

Nàng vừa nói, vừa từ trong tay áo lấy ra một chi trâm vàng hồ điệp.

Trưởng công chúa Hoa An tiếp nhận trâm vàng hồ điệp, xem xét chiếc trâm tố công tinh xảo, liền biết là được sản xuất trong cung.

Ở phần đuôi trâm vàng, còn có khắc một chữ tiêu nho nhỏ.

Trưởng công chúa Hoa An kinh ngạc hỏi: “Đây là đồ của Tiêu trắc phi sao?”

Lao phi: “đúng vậy.

Chi trâm vàng này là thái tử thưởng cho tiêu trắc phi , tiêu trắc phi đã từng mang nó, trong cung không ít người đều đã nhìn thấy.

sau khi tiêu trắc phi rời đi, tất cả đồ trang sức của nàng đều bị bỏ lại ở Thanh Ca Điện.

Mặc dù hoàng thượng cho người phong tỏa Thanh Ca điện, nhưng chỉ cần nghĩ một chút biện pháp, từ trong lấy ra một chi trâm vàng cũng không khó.”

Nàng xem trâm vàng hồ điệp ánh mắt hơi lạnh .

Một chi trâm vàng không đáng giá bao nhiêu tiền, nhưng nó là thái tử thưởng cho tiêu trắc phi , đại biểu cho thái tử sủng ái tiêu trắc phi , điều này làm cho Lao phi cảm thấy rất khó chịu.

Vậy nên nàng đối với trâm vàng hồ điệp này cũng có mấy phần oán hận.

Trưởng công chúa Hoa An chuyển động trâm vàng hồ điệp trong tay, hơi suy nghĩ một chút, liền hiểu ý của Lao phi.



“Ngươi là muốn đổ tội cho tiêu trắc phi? Ngươi muốn vu oan cho nàng thông đồng với địch phản quốc?"

Lao phi cười cười, không nói chuyện.

Vậy liền coi là chấp nhận.

Trưởng công chúa Hoa An nhíu mày: “Chỉ bằng một chiếc trâm vàng, chưa hẳn có thể định tội của nàng, huống chi hiện tại nàng chẳng biết đã đi đâu, càng không thể bắt nàng lại hỏi rõ ràng."

Lao phi sâu kín nói.

“Mặc dù không biết tung tích của Tiêu trắc phi, nhưng người nhà của nàng ấy vẫn ở đó.

Thông đồng với địch phản quốc cũng không phải việc nhỏ, hoàng thượng cùng triều thần đối với loại chuyện này từ trước đến nay thà rằng gϊếŧ lầm cũng không chịu buông tha.

Đến lúc đó người của Tiêu gia nhất định sẽ bị liên luỵ.

Nếu Quý phi thật sự là tiêu trắc phi, nàng vì người nhà, cũng chỉ có thể đứng ra chứng minh mình trong sạch."

Một khi Quý phi thừa nhận thân phận thực sự của mình, liên quan tới thịnh vĩnh đế băng hà đủ loại hoài nghi, cũng sẽ một lần nữa được nhắc đến.

Nếu như Quý phi quả thật cùng chuyện thịnh vĩnh đế băng hà có liên quan, như vậy nàng chắc chắn phải chết.

Ngược lại, cho dù cuối cùng chứng minh nàng cùng cái chết của thịnh vĩnh đế không có quan hệ, nàng cũng phạm vào tội khi quân, vẫn không thể thoát khỏi cái chết.

Vô luận như thế nào kết cục của nàng đều chỉ có một, đó chính là cái chết!

Mà Lao phi là người giật dây, cái gì cũng không cần làm, chỉ cần yên tĩnh xem kịch vui.

Chờ Quý phi vừa chết, hoàng đế bị tổn thương về tình cảm, Lao phi liền có thể thừa lúc vắng mà vào, giành lấy trái tim của hoàng đế về tay mình.

Nói thật, Trưởng công chúa Hoa An thật bội phục Lao phi , vì tranh thủ tình cảm có thể nghĩ ra những chuyện như vậy.

Nàng nhịn không được hỏi.

“Cho dù Quý phi không có ở đây, hoàng đế cũng chưa chắc sẽ coi trọng ngươi, ngươi không sợ giỏ trúc múc nước, công dã tràng sao?”

Lao phi mỉm cười, âm thanh ôn nhu, giống như là độc dược bọc lấy mật đường, tỏa ra hương thơm mê người.

“Hắn vừa ý ai, thì ta gϊếŧ người đó, đến cuối cùng bên cạnh hắn cũng chỉ còn lại có ta, ngoại trừ ta, hắn không có lựa chọn nào khác.”

trong lòng Trưởng công chúa Hoa An có chút ớn lạnh.

Nàng không nghĩ tới Lao phi nhìn là một bộ dáng yếu đuối vô hại, nhưng tâm địa lại thâm độc như vậy.

Lao phi ôn nhu nói: “nữ nhi trưởng công chúa điện hạ ban đầu có tiền đồ tốt đẹp, cũng là bởi vì Quý phi, mới bị tước phong hào, bị thúc ép gả cho tĩnh huyện vương. Nàng còn trẻ như vậy, nhân sinh cứ như vậy bị hủy, Người chẳng lẽ không muốn vì nữ nhi báo thù sao?”

Trưởng công chúa Hoa An nhắm hai mắt lại, khi mở ra lần nữa, nàng đã có quyết định.

“Được rồi, chúng ta hợp tác.”

nụ cười của Lao phi càng sâu, trong lòng tràn đầy đắc ý.