Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 855: Hợp Tác


Bên trong nhã gian.

Trưởng công chúa Hoa An đem toàn bộ những gì Lao phi nói lặp lại một lần, cuối cùng cảm khái nói.

“Ta thật không nghĩ tới, Lao phi tâm tư sâu như vậy, ta thiếu chút nữa liền bị nàng thuyết phục.”

Nếu không phải nàng đã sớm cùng hoàng đế có giao ước, nói không chừng nàng thật sự sẽ vì thay nữ nhi báo thù mà cùng Lao phi hợp tác, dù sao chuyện này mà thành, đối với nàng cũng không có cái gì xấu.

Lạc Thanh Hàn lạnh lùng nói: “hạ ngữ nhiên là gieo gió gặt bão, Quý phi cái gì cũng không làm, nàng hoàn toàn là bị hạ ngữ nhiên liên lụy."

Trưởng công chúa Hoa An ngượng ngùng nở nụ cười: “ta biết, việc này là ngữ nhiên hồ đồ rồi.”

Lạc Thanh Hàn: "Nói bậy bạ về Quý phi, cố ý bôi nhọ thanh danh của Quý phi, chỉ dựa vào hai tội danh này, trẫm có thể để Hạ Ngữ Nhiên đi âm phủ trình báo, trẫm vì nể mặt của ngươi mà xử phạt nhẹ nàng."

thần sắc Trưởng công chúa Hoa An càng ngày càng lúng túng: “ta biết, ta không có ý trách cứ Quý phi , Lao phi nàng chính là khích bác ly gián, ta sẽ không mắc lừa.”

Lạc Thanh Hàn thật sâu nhìn nàng một cái: "Ngươi hiểu là tốt rồi."

Trưởng công chúa Hoa An không muốn tiếp tục đề tài này, vội vàng đổi chủ đề hỏi.

“Bệ hạ dự định xử trí Lao phi như thế nào?”

Lạc Thanh Hàn không trả lời mà hỏi lại: “trâm vàng đâu?”

Trưởng công chúa Hoa An sửng sốt một chút mới phản ứng được hắn hỏi là cái gì, từ trong tay áo lấy ra trâm vàng hồ điệp tố công tinh xảo.

Lạc Thanh Hàn tiếp nhận trâm vàng, ánh mắt đảo qua phần đuôi chỗ điêu khắc chữ tiêu.

Hắn đem trâm vàng cất vào trong tay áo, nhẹ nhàng nói.

“Chuyện kế tiếp trẫm sẽ xử lý thỏa đáng, ngươi không cần xen vào nữa.”

Trưởng công chúa Hoa An: “Thái Hoàng Thái Hậu bên kia phải ăn nói như thế nào?"

Lạc Thanh Hàn: “trước kia, ngươi không phải nói là, Hoàng Tổ Mẫu hoài nghi Quý phi hạ cổ cho trẫm sao? Liền lấy lý do này báo cho bà ấy."

“Vâng.”

trong lòng Trưởng công chúa Hoa An kỳ thực còn rất nhiều nghi vấn, nhưng nàng biết tính cách đứa cháu của mình, nàng không dám hỏi nhiều, ngoan ngoãn đứng lên, cung tiễn hắn rời đi.

thời điểm Lạc Thanh Hàn sắp đi đến cửa , Trưởng công chúa Hoa An vẫn không thể nhịn xuống mở miệng gọi hắn lại.

“Bệ hạ, Quý phi thật sự là Tiêu trắc phi sao?”

Lạc Thanh Hàn dừng bước lại, sau đó nhìn về phía nàng, hỏi: “cái này có quan trọng không?”

Trưởng công chúa Hoa An: “cái này dĩ nhiên quan trọng, trước đây tiêu trắc phi đột nhiên biến mất, có người từng âm thầm nghi ngờ, nàng có thể cùng chuyện tiên đế băng hà có quan hệ. Nếu như Quý phi thật sự chính là tiêu trắc phi, như vậy tiên đế chết, có phải có nội tình khác hay không?”

Lạc Thanh Hàn: “Sau khi phụ hoàng băng hà, các thái y đã kiểm tra cẩn thận, không có tra ra vấn đề gì, phụ hoàng chính là chết vì bệnh, không liên quan gì đến người khác."

Trưởng công chúa Hoa An: “nếu không quan hệ, vì sao tiêu trắc phi lại đột nhiên rời đi? Đi cũng không sao, nhưng nàng vì sao lại trở về? còn lấy một thân phận mới? Nàng đang che giấu cái gì?"



Lạc Thanh Hàn: "Chuyện không liên quan đến ngươi, cũng đừng nên hỏi."

Trưởng công chúa Hoa An: “Được rồi, những thứ này bệ hạ không muốn nói cũng được, nhưng có một việc, ta muốn bệ hạ đưa ra câu trả lời chắc chắn.”

Lạc Thanh Hàn mặt không biểu cảm nhìn nàng: “ngươi nói.”

Trưởng công chúa Hoa An chăm chú nhìn hắn: “nếu như, ta là nói nếu như, tiên đế băng hà quả thật cùng Quý phi có liên quan, ngươi có gϊếŧ nàng báo thù cho tiên đế không?”

Lạc Thanh Hàn không nói...

Trưởng công chúa Hoa An: “bệ hạ vì sao không nói lời nào? Chẳng lẽ bệ hạ còn định bỏ qua cho nàng sao? Nàng chính là kẻ thù gϊếŧ phụ thân của người!”

Bởi vì cảm xúc quá mức kích động, hàm răng của nàng nhẹ nhàng run lên, lời nói ra cũng có chút lạc điệu.

Lạc Thanh Hàn: “đây hết thảy cũng chỉ là suy đoán của ngươi."

Trưởng công chúa Hoa An: “nhưng vạn nhất đây chính là sự thật thì sao?”

Lạc Thanh Hàn: “sự thật không phải dựa vào ngươi nói một chút liền có thể xác định, phải dựa vào chứng cứ rõ ràng.”

trưởng công chúa hoa an: "Nếu sau này chúng ta thật sự có thể tìm được chứng cứ chứng minh nàng...."

Lạc Thanh Hàn ngắt lời nàng: “cô mẫu, ngươi ở đây suy nghĩ lung tung, không bằng trở về hảo hảo suy nghĩ một chút, chuyện nhi tử của ngươi cùng lục tâm dao nên làm cái gì?”

Trưởng công chúa Hoa An ngây ngẩn cả người.

Một lát sau nàng mới hồi phục tinh thần lại, không thể tin được mở to hai mắt.

“Bệ hạ làm sao biết trong nhà của ta phát sinh chuyện?”

Lạc Thanh Hàn nhẹ nhàng nói: “thành Thịnh Kinh nói nhỏ không nhỏ, nói lớn cũng không lớn, rất nhiều chuyện trẫm đều biết.”

Bỏ lại câu nói này, hắn liền đẩy cửa ra, bước ra khỏi gian phòng.

Triệu Hiền theo sát phía sau.

Trưởng công chúa Hoa An sững sờ tại chỗ, trong đầu tràn ngập lời nói cuối cùng của hoàng đế.

nếu hoàng đế có thể biết những gì đã xảy ra trong nhà của nàng, có thể sẽ biết Cam Phúc lặng lẽ tới tìm nàng.

Nếu như nàng hôm nay không chủ động giao phó hết thảy, có phải trong lòng Hoàng đế, sẽ dán lên cho nàng một cái tội danh biết chuyện không báo hay không?

Lui thêm bước nữa tới nói, nếu nàng không cùng hắn kết minh, mà trực tiếp đáp ứng Lao phi hợp tác, như vậy rất có khả năng nàng vừa ra tay đã bị hoàng đế phát giác.

Không thể nghĩ sâu, càng nghĩ càng sợ hãi.

Trưởng công chúa Hoa An trước đó chỉ cảm thấy hắn là một chất tử tuổi trẻ tài cao.

Bây giờ xem ra, hắn đâu chỉ là tuổi trẻ tài cao? Nhất định chính là Đa mưu túc Trí giống như Yêu ma!

Sau Khi Lạc Thanh Hàn rời khỏi quán trà, tiện thể đi đến tô hương đường bên cạnh mua hai hộp điểm tâm.



Hắn mang theo điểm tâm ngồi vào trong xe ngựa.

Xe ngựa ở trong thành chậm rãi đi một vòng lớn, xác định sau lưng không còn người theo dõi, lúc này mới trở về hoàng cung.

Trưởng công chúa Hoa An vừa trở lại phủ công chúa, liền biết được Cam Phúc lại tới.

Cam Phúc hôm nay lại thay đổi trang phục, trông như một thương nhân.

Hắn hành lễ với Trưởng công chúa Hoa An, cung kính nói.

“Thái Hoàng Thái Hậu sai nô tài tới hỏi một chút, Lao phi bên kia là tình huống gì?”

Trưởng công chúa Hoa An nói: “Lao phi nói nàng phát hiện ra một bí mật của Quý phi, muốn dùng cái này cùng Thái Hoàng Thái Hậu hợp tác.”

ánh mắt Cam Phúc hơi sáng lên: "Cái bí mật gì?"

Trưởng công chúa Hoa An thấp giọng nói vài câu.

sau khi Cam Phúc nghe xong, thần sắc xảy ra một chút biến hóa.

Hắn nhịn không được lại hỏi một lần: “chuyện này là thật sao?"

Trưởng công chúa Hoa An ý vị thâm trường nói: “có phải thật hay không ta không biết, dù sao cũng là Lao phi nói như vậy."

Sau khi Cam Phúc rời khỏi phủ công chúa, ra roi thúc ngựa trở lại thái miếu.

Thái Hoàng Thái Hậu nghe xong Cam Phúc hồi bẩm, kinh ngạc hỏi.

“Lao phi nói Quý phi hạ cổ cho hoàng đế sao? Nàng có chứng cứ sao?”

Cam Phúc: “trưởng công chúa điện hạ nói Lao phi không có chứng cứ, nhưng Lao phi có biện pháp có thể khiến cho Quý phi lộ ra chân tướng, nàng thân ở hậu cung, lại không được sủng ái, khó ra tay, cho nên mới muốn cầu Thái Hoàng Thái Hậu giúp đỡ chút.”

Nghe hợp tình hợp lý, không có vấn đề gì.

Thái Hoàng Thái Hậu vốn đã hoài nghi Quý phi hạ cổ cho hoàng đế, bây giờ việc này vừa vặn chứng thực suy đoán của bà.

Nhưng bà vẫn không nhịn được nhìn về phía Cam Phúc, hỏi.

“Ngươi cảm thấy việc hạ cổ này là thật sao?”

Cam Phúc cung kính nói: “nô tài cho là, nếu Lao phi nói có biện pháp có thể khiến Quý phi lộ ra chân tướng, không bằng cứ dựa theo biện pháp nàng nói đi thử một lần.”

Thái Hoàng Thái Hậu khẽ gật đầu, bà kỳ thực cũng tán thành ý nghĩ này .

Bất kể có phải là thật sự hay không, thử một chút rồi lại nói, đúng thì tốt, không đúng thì cũng chẳng mất mát gì.

Bà đối với Cam Phúc phân phó nói.

“Ngươi đến mai đi trưởng công chúa phủ một chuyến nữa, nói Trưởng công chúa Hoa An đáp ứng thỉnh cầu hợp tác của Lao phi.”

“Vâng.”